Tác giả:

Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…

Chương 492: C492: Đại bàng sa mạc

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… “Đúng rồi, hệ thống rút thăm trúng thưởng binh khí của ngươi, có những cái gì?”Chợt, trong lòng Lâm Lăng khẽ động, dường như đã là đoán được một chút.“Các loại mục rút thăm trúng thưởng hầu như là các đồ vật hiện đại ở kiếp trước, binh khí đương nhiên là súng ống.”Đào Linh bĩu môi. “Nhưng mà cái đồ vật này quá thô bạo, đã thế còn cồng kềnh, ta không thích.”Nói rồi, nàng rút ra một thanh kiếm bạc màu tím, yêu thích không buông tay mà múa may vài cái.Dần dần, trường kiếm trong tay Đào Linh càng múa càng nhanh, kiếm khí kích động không gian, dường như tạo ra một luồng sóng gió, cuốn cánh hoa trên mặt đất xung quanh lên.Cánh hoa đầy trời kết hợp cùng bóng hình màu trắng xinh đẹp kia hình thành một phong cảnh mỹ lệ, như mộng như ảo.Khoảng chừng một lúc sau, Đào Linh thu lại trường kiếm trong tay, sóng gió nháy mắt tiêu tán, những phiến hoa nhẹ nhàng bay múa trong không trung, giống như những cánh hoa trong cơn mưa, nhẹ nhàng rơi xuống, đẹp không sao tả xiết.Lâm Lăng đứng tại chỗ, nhất thời nhìn đến ngây người.Trái tim yên lặng nhiều năm trong khoảnh khắc này dường như đã bị đánh thức, tim đập thình thịch.“Loại binh khí này mới thật sự có cảm giác.”Nàng quay đầu mỉm cười, nhìn Lâm Lăng, trên mặt tràn đầy đắc ý.“Đúng thật là rất có cảm giác.”Lâm Lăng từ tận đáy lòng tán thưởng nói.“Đàn ông các ngươi từ nhỏ đã thích chơi mấy món đồ chơi súng ống, ta vừa đúng lúc có một chiếc, bán rẻ cho ngươi đó.”Đào Linh hiển nhiên cực kỳ mê luyến đối với tiền tài, lại bắt đầu chào hàng.Nói xong, bàn tay nhỏ nhắn ngọc ngà của nàng lấy ra một khẩu súng lục màu đen bạc.Đại Bàng Sa Mạc.Ánh mắt Lâm Lăng dừng lại, kiếp trước hắn thường xuyên chơi trò chơi ‘tuyệt địa cầu sinh’, liếc mắt một cái liền có thể nhận ra.Đối với điều này, hắn không khỏi líu lưỡi, hệ thống rút thăm trúng thưởng của Đào Linh thật là cường đại.Cái công năng kia, gần như chính là sự tồn tại của hộp bách bảo!Chỉ cần có tiền liền có thể rút thăm trúng thưởng và có được vật phẩm mong muốn!Ở điểm này, Lâm Lăng ngược lại cũng không ghét bỏ hệ thống mình.Nếu như nhìn ở một góc độ khác. Hệ thống động vật tiến hóa thần cấp như thể người chiến đấu, còn hệ thống rút thăm trúng thưởng của Đào Linh, lại giống như vũ khí hỗ trợ.Hiện giờ hai người bọn họ kết hợp, hai bên hệ thống hỗ trợ lẫn nhau là sự phối hợp cực kỳ hoàn mỹ!“Súng lục này, cũng không phải là loại súng lục tầm thường, nó có thể căn cứ vào trình độ linh lực rót vào của người sử dụng mà điều chỉnh uy lực.”“Nói một cách đơn giản, linh lực càng mạnh, lực sát thương càng lớn, nhưng mà chỉ có bảy viên đạn, dùng xong là hết…..”Đào Linh nhận thấy biểu tình hứng thú bừng bừng của Lâm Lăng, đột nhiên cảm thấy cuộc làm ăn này có triển vọng, lập tức thao thao bất tuyệt giải thích.“Rót vào càng nhiều linh lực, uy lực sẽ càng mạnh…”

“Đúng rồi, hệ thống rút thăm trúng thưởng binh khí của ngươi, có những cái gì?”

Chợt, trong lòng Lâm Lăng khẽ động, dường như đã là đoán được một chút.

“Các loại mục rút thăm trúng thưởng hầu như là các đồ vật hiện đại ở kiếp trước, binh khí đương nhiên là súng ống.”

Đào Linh bĩu môi. “Nhưng mà cái đồ vật này quá thô bạo, đã thế còn cồng kềnh, ta không thích.”

Nói rồi, nàng rút ra một thanh kiếm bạc màu tím, yêu thích không buông tay mà múa may vài cái.

Dần dần, trường kiếm trong tay Đào Linh càng múa càng nhanh, kiếm khí kích động không gian, dường như tạo ra một luồng sóng gió, cuốn cánh hoa trên mặt đất xung quanh lên.

Cánh hoa đầy trời kết hợp cùng bóng hình màu trắng xinh đẹp kia hình thành một phong cảnh mỹ lệ, như mộng như ảo.

Khoảng chừng một lúc sau, Đào Linh thu lại trường kiếm trong tay, sóng gió nháy mắt tiêu tán, những phiến hoa nhẹ nhàng bay múa trong không trung, giống như những cánh hoa trong cơn mưa, nhẹ nhàng rơi xuống, đẹp không sao tả xiết.

Lâm Lăng đứng tại chỗ, nhất thời nhìn đến ngây người.

Trái tim yên lặng nhiều năm trong khoảnh khắc này dường như đã bị đánh thức, tim đập thình thịch.

“Loại binh khí này mới thật sự có cảm giác.”

Nàng quay đầu mỉm cười, nhìn Lâm Lăng, trên mặt tràn đầy đắc ý.

“Đúng thật là rất có cảm giác.”

Lâm Lăng từ tận đáy lòng tán thưởng nói.

“Đàn ông các ngươi từ nhỏ đã thích chơi mấy món đồ chơi súng ống, ta vừa đúng lúc có một chiếc, bán rẻ cho ngươi đó.”

Đào Linh hiển nhiên cực kỳ mê luyến đối với tiền tài, lại bắt đầu chào hàng.

Nói xong, bàn tay nhỏ nhắn ngọc ngà của nàng lấy ra một khẩu súng lục màu đen bạc.

Đại Bàng Sa Mạc.

Ánh mắt Lâm Lăng dừng lại, kiếp trước hắn thường xuyên chơi trò chơi ‘tuyệt địa cầu sinh’, liếc mắt một cái liền có thể nhận ra.

Đối với điều này, hắn không khỏi líu lưỡi, hệ thống rút thăm trúng thưởng của Đào Linh thật là cường đại.

Cái công năng kia, gần như chính là sự tồn tại của hộp bách bảo!

Chỉ cần có tiền liền có thể rút thăm trúng thưởng và có được vật phẩm mong muốn!

Ở điểm này, Lâm Lăng ngược lại cũng không ghét bỏ hệ thống mình.

Nếu như nhìn ở một góc độ khác. Hệ thống động vật tiến hóa thần cấp như thể người chiến đấu, còn hệ thống rút thăm trúng thưởng của Đào Linh, lại giống như vũ khí hỗ trợ.

Hiện giờ hai người bọn họ kết hợp, hai bên hệ thống hỗ trợ lẫn nhau là sự phối hợp cực kỳ hoàn mỹ!

“Súng lục này, cũng không phải là loại súng lục tầm thường, nó có thể căn cứ vào trình độ linh lực rót vào của người sử dụng mà điều chỉnh uy lực.”

“Nói một cách đơn giản, linh lực càng mạnh, lực sát thương càng lớn, nhưng mà chỉ có bảy viên đạn, dùng xong là hết…..”

Đào Linh nhận thấy biểu tình hứng thú bừng bừng của Lâm Lăng, đột nhiên cảm thấy cuộc làm ăn này có triển vọng, lập tức thao thao bất tuyệt giải thích.

“Rót vào càng nhiều linh lực, uy lực sẽ càng mạnh…”

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… “Đúng rồi, hệ thống rút thăm trúng thưởng binh khí của ngươi, có những cái gì?”Chợt, trong lòng Lâm Lăng khẽ động, dường như đã là đoán được một chút.“Các loại mục rút thăm trúng thưởng hầu như là các đồ vật hiện đại ở kiếp trước, binh khí đương nhiên là súng ống.”Đào Linh bĩu môi. “Nhưng mà cái đồ vật này quá thô bạo, đã thế còn cồng kềnh, ta không thích.”Nói rồi, nàng rút ra một thanh kiếm bạc màu tím, yêu thích không buông tay mà múa may vài cái.Dần dần, trường kiếm trong tay Đào Linh càng múa càng nhanh, kiếm khí kích động không gian, dường như tạo ra một luồng sóng gió, cuốn cánh hoa trên mặt đất xung quanh lên.Cánh hoa đầy trời kết hợp cùng bóng hình màu trắng xinh đẹp kia hình thành một phong cảnh mỹ lệ, như mộng như ảo.Khoảng chừng một lúc sau, Đào Linh thu lại trường kiếm trong tay, sóng gió nháy mắt tiêu tán, những phiến hoa nhẹ nhàng bay múa trong không trung, giống như những cánh hoa trong cơn mưa, nhẹ nhàng rơi xuống, đẹp không sao tả xiết.Lâm Lăng đứng tại chỗ, nhất thời nhìn đến ngây người.Trái tim yên lặng nhiều năm trong khoảnh khắc này dường như đã bị đánh thức, tim đập thình thịch.“Loại binh khí này mới thật sự có cảm giác.”Nàng quay đầu mỉm cười, nhìn Lâm Lăng, trên mặt tràn đầy đắc ý.“Đúng thật là rất có cảm giác.”Lâm Lăng từ tận đáy lòng tán thưởng nói.“Đàn ông các ngươi từ nhỏ đã thích chơi mấy món đồ chơi súng ống, ta vừa đúng lúc có một chiếc, bán rẻ cho ngươi đó.”Đào Linh hiển nhiên cực kỳ mê luyến đối với tiền tài, lại bắt đầu chào hàng.Nói xong, bàn tay nhỏ nhắn ngọc ngà của nàng lấy ra một khẩu súng lục màu đen bạc.Đại Bàng Sa Mạc.Ánh mắt Lâm Lăng dừng lại, kiếp trước hắn thường xuyên chơi trò chơi ‘tuyệt địa cầu sinh’, liếc mắt một cái liền có thể nhận ra.Đối với điều này, hắn không khỏi líu lưỡi, hệ thống rút thăm trúng thưởng của Đào Linh thật là cường đại.Cái công năng kia, gần như chính là sự tồn tại của hộp bách bảo!Chỉ cần có tiền liền có thể rút thăm trúng thưởng và có được vật phẩm mong muốn!Ở điểm này, Lâm Lăng ngược lại cũng không ghét bỏ hệ thống mình.Nếu như nhìn ở một góc độ khác. Hệ thống động vật tiến hóa thần cấp như thể người chiến đấu, còn hệ thống rút thăm trúng thưởng của Đào Linh, lại giống như vũ khí hỗ trợ.Hiện giờ hai người bọn họ kết hợp, hai bên hệ thống hỗ trợ lẫn nhau là sự phối hợp cực kỳ hoàn mỹ!“Súng lục này, cũng không phải là loại súng lục tầm thường, nó có thể căn cứ vào trình độ linh lực rót vào của người sử dụng mà điều chỉnh uy lực.”“Nói một cách đơn giản, linh lực càng mạnh, lực sát thương càng lớn, nhưng mà chỉ có bảy viên đạn, dùng xong là hết…..”Đào Linh nhận thấy biểu tình hứng thú bừng bừng của Lâm Lăng, đột nhiên cảm thấy cuộc làm ăn này có triển vọng, lập tức thao thao bất tuyệt giải thích.“Rót vào càng nhiều linh lực, uy lực sẽ càng mạnh…”

Chương 492: C492: Đại bàng sa mạc