Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…
Chương 501: C501: Chương 501
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… “Đi thôi, tôi đưa anh đi làm quen với cách chúng ta xử lý công việc như thế nào…”Đào Linh vung tay lên, còn chưa kịp nói xong thì đã thấy Lâm Lăng đi rồi. Đương nhiên là hắn đi tới bên cạnh Lôi Mông.Nhìn thấy sự xuất hiện đột ngột của Lâm Lăng, Hồng Dương cùng với mấy tên chấp sự áo trắng khác đều nhìn về phía hắn.“Hóa ra là một chấp sự thực tập.”Hồng Dương nhìn Lâm Lăng vài lần, vẻ mặt của hắn ta lộ ra vẻ khinh thường khi nhìn thấy huy hiệu chấp sự thực tập trên ngực hắn.“Ngươi tới đúng lúc đấy, tên này ngang nhiên cướp đồ của đệ tử đồng môn. Ngươi mau tháo cây cung trên lưng hắn ta xuống rồi đi mang cây gậy tới đây!”Hồng Dương ra lệnh cho Lâm Lăng. Thế nhưng hắn ta không hề biết mối quan hệ đặc biệt giữa hắn với Lôi Mông.“Ngươi không phân biệt tốt xấu mà đã kết tội hắn, có phải là qua loa quá không?”Lâm Lăng lạnh lùng chất vấn.Nghe vậy, Hồng Dương hơi kinh ngạc. Hiển nhiên hắn ta không ngờ rằng chỉ là một tên chấp sự thực tập nhỏ bé mà cũng dám nói chuyện với hắn ta bằng giọng điệu như vậy.“Ngươi, ngươi đang nghi ngờ năng lực chấp sự của ta?”Sắc mặt Hồng Dương tối sầm lại, hắn ta nhìn chằm chằm Lâm Lăng với vẻ sắc bén.“Đúng vậy!”Lâm Lăng nói thẳng, hắn không hề sợ hãi khi đối mặt với Hồng Dương.Sự chống đối ngang nhiên như vậy khiến cho đa số đệ tử ngoại điện xung quanh đều sững sờ.“Tên chấp sự thực tập này thật to gan, ngươi lại dám chống đối chấp sự Hồng.”“Hắn ta có lai lịch như thế nào?”Bọn họ đều nhìn Lâm Lăng với vẻ ngạc nhiên và bàn tán rất nhiều.“Lâm Lăng, không được vô lễ, Hồng sư huynh là đội trưởng của chúng ta đấy.”Đào Linh vừa mới tới cũng vô cùng ngạc nhiên, nàng vội vàng tiết lộ danh tính của đối phương.“Lâm Lăng?”Nghe thấy tên của Lâm Lăng, mọi người đều suy nghĩ tìm tòi xem mấy nhân vật lớn trong Điện Tông có mối quan hệ gì với ‘Lâm thị’ không. Có điều cuối cùng bọn họ cũng không phát hiện ra cấp cao của Điện Tông không có họ Lâm cả.“Hắn chính là quán quân của cuộc thi Bách Viện, đến từ Học viện Thiên Diễn của vương triều Đại Viêm.”Lúc này, có một võ giả tán tu tới từ bên ngoài dường như muốn gia nhập với nhóm đệ tử ngoại điện nên đã tiết lộ thân phận của Lâm Lăng.“Cái gì? Hắn ta chính là quán quân trong cuộc thi dành cho trẻ con đấy ư?’“Đúng là nổi tiếng không bằng gặp mặt, cái gọi là quán quân thì ở chỗ này của chúng ta cũng chỉ xứng làm chấp sự thực tập mà thôi.”Nhất thời, hầu hết các đệ tử ngoại điện bản địa đều cười nhạo. Đương nhiên trong đó cũng có một số người vẫn bình tĩnh, bọn họ đều chỉ im lặng nhìn, không nói gì.“Thì ra ngươi chính là Lâm Lăng.”
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… “Đi thôi, tôi đưa anh đi làm quen với cách chúng ta xử lý công việc như thế nào…”Đào Linh vung tay lên, còn chưa kịp nói xong thì đã thấy Lâm Lăng đi rồi. Đương nhiên là hắn đi tới bên cạnh Lôi Mông.Nhìn thấy sự xuất hiện đột ngột của Lâm Lăng, Hồng Dương cùng với mấy tên chấp sự áo trắng khác đều nhìn về phía hắn.“Hóa ra là một chấp sự thực tập.”Hồng Dương nhìn Lâm Lăng vài lần, vẻ mặt của hắn ta lộ ra vẻ khinh thường khi nhìn thấy huy hiệu chấp sự thực tập trên ngực hắn.“Ngươi tới đúng lúc đấy, tên này ngang nhiên cướp đồ của đệ tử đồng môn. Ngươi mau tháo cây cung trên lưng hắn ta xuống rồi đi mang cây gậy tới đây!”Hồng Dương ra lệnh cho Lâm Lăng. Thế nhưng hắn ta không hề biết mối quan hệ đặc biệt giữa hắn với Lôi Mông.“Ngươi không phân biệt tốt xấu mà đã kết tội hắn, có phải là qua loa quá không?”Lâm Lăng lạnh lùng chất vấn.Nghe vậy, Hồng Dương hơi kinh ngạc. Hiển nhiên hắn ta không ngờ rằng chỉ là một tên chấp sự thực tập nhỏ bé mà cũng dám nói chuyện với hắn ta bằng giọng điệu như vậy.“Ngươi, ngươi đang nghi ngờ năng lực chấp sự của ta?”Sắc mặt Hồng Dương tối sầm lại, hắn ta nhìn chằm chằm Lâm Lăng với vẻ sắc bén.“Đúng vậy!”Lâm Lăng nói thẳng, hắn không hề sợ hãi khi đối mặt với Hồng Dương.Sự chống đối ngang nhiên như vậy khiến cho đa số đệ tử ngoại điện xung quanh đều sững sờ.“Tên chấp sự thực tập này thật to gan, ngươi lại dám chống đối chấp sự Hồng.”“Hắn ta có lai lịch như thế nào?”Bọn họ đều nhìn Lâm Lăng với vẻ ngạc nhiên và bàn tán rất nhiều.“Lâm Lăng, không được vô lễ, Hồng sư huynh là đội trưởng của chúng ta đấy.”Đào Linh vừa mới tới cũng vô cùng ngạc nhiên, nàng vội vàng tiết lộ danh tính của đối phương.“Lâm Lăng?”Nghe thấy tên của Lâm Lăng, mọi người đều suy nghĩ tìm tòi xem mấy nhân vật lớn trong Điện Tông có mối quan hệ gì với ‘Lâm thị’ không. Có điều cuối cùng bọn họ cũng không phát hiện ra cấp cao của Điện Tông không có họ Lâm cả.“Hắn chính là quán quân của cuộc thi Bách Viện, đến từ Học viện Thiên Diễn của vương triều Đại Viêm.”Lúc này, có một võ giả tán tu tới từ bên ngoài dường như muốn gia nhập với nhóm đệ tử ngoại điện nên đã tiết lộ thân phận của Lâm Lăng.“Cái gì? Hắn ta chính là quán quân trong cuộc thi dành cho trẻ con đấy ư?’“Đúng là nổi tiếng không bằng gặp mặt, cái gọi là quán quân thì ở chỗ này của chúng ta cũng chỉ xứng làm chấp sự thực tập mà thôi.”Nhất thời, hầu hết các đệ tử ngoại điện bản địa đều cười nhạo. Đương nhiên trong đó cũng có một số người vẫn bình tĩnh, bọn họ đều chỉ im lặng nhìn, không nói gì.“Thì ra ngươi chính là Lâm Lăng.”
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… “Đi thôi, tôi đưa anh đi làm quen với cách chúng ta xử lý công việc như thế nào…”Đào Linh vung tay lên, còn chưa kịp nói xong thì đã thấy Lâm Lăng đi rồi. Đương nhiên là hắn đi tới bên cạnh Lôi Mông.Nhìn thấy sự xuất hiện đột ngột của Lâm Lăng, Hồng Dương cùng với mấy tên chấp sự áo trắng khác đều nhìn về phía hắn.“Hóa ra là một chấp sự thực tập.”Hồng Dương nhìn Lâm Lăng vài lần, vẻ mặt của hắn ta lộ ra vẻ khinh thường khi nhìn thấy huy hiệu chấp sự thực tập trên ngực hắn.“Ngươi tới đúng lúc đấy, tên này ngang nhiên cướp đồ của đệ tử đồng môn. Ngươi mau tháo cây cung trên lưng hắn ta xuống rồi đi mang cây gậy tới đây!”Hồng Dương ra lệnh cho Lâm Lăng. Thế nhưng hắn ta không hề biết mối quan hệ đặc biệt giữa hắn với Lôi Mông.“Ngươi không phân biệt tốt xấu mà đã kết tội hắn, có phải là qua loa quá không?”Lâm Lăng lạnh lùng chất vấn.Nghe vậy, Hồng Dương hơi kinh ngạc. Hiển nhiên hắn ta không ngờ rằng chỉ là một tên chấp sự thực tập nhỏ bé mà cũng dám nói chuyện với hắn ta bằng giọng điệu như vậy.“Ngươi, ngươi đang nghi ngờ năng lực chấp sự của ta?”Sắc mặt Hồng Dương tối sầm lại, hắn ta nhìn chằm chằm Lâm Lăng với vẻ sắc bén.“Đúng vậy!”Lâm Lăng nói thẳng, hắn không hề sợ hãi khi đối mặt với Hồng Dương.Sự chống đối ngang nhiên như vậy khiến cho đa số đệ tử ngoại điện xung quanh đều sững sờ.“Tên chấp sự thực tập này thật to gan, ngươi lại dám chống đối chấp sự Hồng.”“Hắn ta có lai lịch như thế nào?”Bọn họ đều nhìn Lâm Lăng với vẻ ngạc nhiên và bàn tán rất nhiều.“Lâm Lăng, không được vô lễ, Hồng sư huynh là đội trưởng của chúng ta đấy.”Đào Linh vừa mới tới cũng vô cùng ngạc nhiên, nàng vội vàng tiết lộ danh tính của đối phương.“Lâm Lăng?”Nghe thấy tên của Lâm Lăng, mọi người đều suy nghĩ tìm tòi xem mấy nhân vật lớn trong Điện Tông có mối quan hệ gì với ‘Lâm thị’ không. Có điều cuối cùng bọn họ cũng không phát hiện ra cấp cao của Điện Tông không có họ Lâm cả.“Hắn chính là quán quân của cuộc thi Bách Viện, đến từ Học viện Thiên Diễn của vương triều Đại Viêm.”Lúc này, có một võ giả tán tu tới từ bên ngoài dường như muốn gia nhập với nhóm đệ tử ngoại điện nên đã tiết lộ thân phận của Lâm Lăng.“Cái gì? Hắn ta chính là quán quân trong cuộc thi dành cho trẻ con đấy ư?’“Đúng là nổi tiếng không bằng gặp mặt, cái gọi là quán quân thì ở chỗ này của chúng ta cũng chỉ xứng làm chấp sự thực tập mà thôi.”Nhất thời, hầu hết các đệ tử ngoại điện bản địa đều cười nhạo. Đương nhiên trong đó cũng có một số người vẫn bình tĩnh, bọn họ đều chỉ im lặng nhìn, không nói gì.“Thì ra ngươi chính là Lâm Lăng.”