Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…
Chương 535: C535: Chương 535
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Nó bạo nộ rống to, tia lí trí còn tồn tại trong mắt đột nhiên biến mất, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Lăng, hung tàn vô cùng.Nhưng mà, hiện giờ thân thể của Tiểu Bạch đã bị đuôi của Lang Vương quấn quanh rồi, tứ chi lại còn bị xích sắt trói lại. Tùy nó điên cuồng giãy giụa như thế nào, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản là khó có thể tránh thoát.“Không thể lãng phí.”Nhìn thấy máu thú màu đỏ kim đang chảy ra, Lâm Lăng liếm môi đi lấy một chiếc bát ngọc rồi đựng máu vào.Xuy xuy!!Máu giống như dung nham sôi trào chảy vào bên trong bát ngọc ngay tức khắc phát ra những tiếng kỳ lạ, khí trắng bốc lên.Lâm Lăng có thể rõ ràng cảm ứng được, trong máu này tràn ngập năng lượng thô bạo, so với tinh huyết trước kia hắn thu được của Tiểu Bạch càng cuồng bạo hơn.Đối với điều này, Lâm Lăng hình như đã hiểu rồi.Đây là dưới sự ảnh hưởng hung bạo của Huyết Mạch Chi Lực, khó trách Tiểu Bạch lại kì lạ như thế.Bởi vì thể chất của Viễn Cổ Long Viêm cường hãn, cho nên chỗ vết thương máu chỉ đi qua một chút rất nhanh sau đã khép lại như bình thường. Lâm Lăng chỉ đành rút kiếm ra cắt một lần nữa.Tí tách, tí tách……Cứ như vậy, máu thú màu kim hồng chảy dọc theo hai tay từng giọt rơi xuống bát.Ước chừng một lát sau, bát ngọc tích đầy máu, đồng thời đôi mắt trắng hung hãn của Tiểu Bạch rõ ràng tốt lên không ít.Tiểu Bạch dần dần khôi phục lại lý trí, ánh mắt đầu tiên đó chính là nhìn thấy Lâm Lăng lúc này đang thay một cái bát khác lớn hơn, giống như không biết mệt lại muốn đưa kiếm tới cắt một cái.“Lão đại, đừng cắt nữa!”Thấy thế, đồng tử trong mắt nó bỗng nhiên co lại vội vàng hô lên.Nghe thấy Tiểu Bạch lên tiếng, Lâm Lăng dừng lại kiếm đen trong tay.“Tiểu Bạch, ngươi ổn rồi chứ?!”Ánh mắt Lâm Lăng vui mừng nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, không ngờ chiêu lấy máu này quả thật không tồi.Tiểu Bạch loét miệng cười, khóe mắt nhìn về phía bát ngọc đựng đầy máu kia, biểu cảm hơi hiện lên sự cổ quái.“Không cần nhìn, số máu đó coi như là phí vất vả của ta.”Lâm Lăng cười, tính dùng số máu đó để luyện thể.Sau đó, xác định Tiểu Bạch đã ổn rồi, hắn lệnh cho Kinh Kha chúng nó buông Tiểu Bạch ra.Ánh mắt hắn đánh giá Tiểu bạch, phát hiện sau khi trải qua lần lột xác trưởng thành này, dao động hơi thở trên người nó mạnh mẽ hơn rất nhiều.Nhớ tới lúc nãy ngay cả sức mạnh của Lang Vương cũng suýt nữa không vùng lại được Tiểu Bạch, trong lòng Lâm Lăng cảm thấy ngạc nhiên.Dù sao thì sau khi Lang Vương tiến hóa đến cấp SS, bảy vạn chiến lực, sức mạnh đó có thể so sánh được với bậc hai của Thánh Vực.
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Nó bạo nộ rống to, tia lí trí còn tồn tại trong mắt đột nhiên biến mất, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Lăng, hung tàn vô cùng.Nhưng mà, hiện giờ thân thể của Tiểu Bạch đã bị đuôi của Lang Vương quấn quanh rồi, tứ chi lại còn bị xích sắt trói lại. Tùy nó điên cuồng giãy giụa như thế nào, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản là khó có thể tránh thoát.“Không thể lãng phí.”Nhìn thấy máu thú màu đỏ kim đang chảy ra, Lâm Lăng liếm môi đi lấy một chiếc bát ngọc rồi đựng máu vào.Xuy xuy!!Máu giống như dung nham sôi trào chảy vào bên trong bát ngọc ngay tức khắc phát ra những tiếng kỳ lạ, khí trắng bốc lên.Lâm Lăng có thể rõ ràng cảm ứng được, trong máu này tràn ngập năng lượng thô bạo, so với tinh huyết trước kia hắn thu được của Tiểu Bạch càng cuồng bạo hơn.Đối với điều này, Lâm Lăng hình như đã hiểu rồi.Đây là dưới sự ảnh hưởng hung bạo của Huyết Mạch Chi Lực, khó trách Tiểu Bạch lại kì lạ như thế.Bởi vì thể chất của Viễn Cổ Long Viêm cường hãn, cho nên chỗ vết thương máu chỉ đi qua một chút rất nhanh sau đã khép lại như bình thường. Lâm Lăng chỉ đành rút kiếm ra cắt một lần nữa.Tí tách, tí tách……Cứ như vậy, máu thú màu kim hồng chảy dọc theo hai tay từng giọt rơi xuống bát.Ước chừng một lát sau, bát ngọc tích đầy máu, đồng thời đôi mắt trắng hung hãn của Tiểu Bạch rõ ràng tốt lên không ít.Tiểu Bạch dần dần khôi phục lại lý trí, ánh mắt đầu tiên đó chính là nhìn thấy Lâm Lăng lúc này đang thay một cái bát khác lớn hơn, giống như không biết mệt lại muốn đưa kiếm tới cắt một cái.“Lão đại, đừng cắt nữa!”Thấy thế, đồng tử trong mắt nó bỗng nhiên co lại vội vàng hô lên.Nghe thấy Tiểu Bạch lên tiếng, Lâm Lăng dừng lại kiếm đen trong tay.“Tiểu Bạch, ngươi ổn rồi chứ?!”Ánh mắt Lâm Lăng vui mừng nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, không ngờ chiêu lấy máu này quả thật không tồi.Tiểu Bạch loét miệng cười, khóe mắt nhìn về phía bát ngọc đựng đầy máu kia, biểu cảm hơi hiện lên sự cổ quái.“Không cần nhìn, số máu đó coi như là phí vất vả của ta.”Lâm Lăng cười, tính dùng số máu đó để luyện thể.Sau đó, xác định Tiểu Bạch đã ổn rồi, hắn lệnh cho Kinh Kha chúng nó buông Tiểu Bạch ra.Ánh mắt hắn đánh giá Tiểu bạch, phát hiện sau khi trải qua lần lột xác trưởng thành này, dao động hơi thở trên người nó mạnh mẽ hơn rất nhiều.Nhớ tới lúc nãy ngay cả sức mạnh của Lang Vương cũng suýt nữa không vùng lại được Tiểu Bạch, trong lòng Lâm Lăng cảm thấy ngạc nhiên.Dù sao thì sau khi Lang Vương tiến hóa đến cấp SS, bảy vạn chiến lực, sức mạnh đó có thể so sánh được với bậc hai của Thánh Vực.
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Nó bạo nộ rống to, tia lí trí còn tồn tại trong mắt đột nhiên biến mất, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Lăng, hung tàn vô cùng.Nhưng mà, hiện giờ thân thể của Tiểu Bạch đã bị đuôi của Lang Vương quấn quanh rồi, tứ chi lại còn bị xích sắt trói lại. Tùy nó điên cuồng giãy giụa như thế nào, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản là khó có thể tránh thoát.“Không thể lãng phí.”Nhìn thấy máu thú màu đỏ kim đang chảy ra, Lâm Lăng liếm môi đi lấy một chiếc bát ngọc rồi đựng máu vào.Xuy xuy!!Máu giống như dung nham sôi trào chảy vào bên trong bát ngọc ngay tức khắc phát ra những tiếng kỳ lạ, khí trắng bốc lên.Lâm Lăng có thể rõ ràng cảm ứng được, trong máu này tràn ngập năng lượng thô bạo, so với tinh huyết trước kia hắn thu được của Tiểu Bạch càng cuồng bạo hơn.Đối với điều này, Lâm Lăng hình như đã hiểu rồi.Đây là dưới sự ảnh hưởng hung bạo của Huyết Mạch Chi Lực, khó trách Tiểu Bạch lại kì lạ như thế.Bởi vì thể chất của Viễn Cổ Long Viêm cường hãn, cho nên chỗ vết thương máu chỉ đi qua một chút rất nhanh sau đã khép lại như bình thường. Lâm Lăng chỉ đành rút kiếm ra cắt một lần nữa.Tí tách, tí tách……Cứ như vậy, máu thú màu kim hồng chảy dọc theo hai tay từng giọt rơi xuống bát.Ước chừng một lát sau, bát ngọc tích đầy máu, đồng thời đôi mắt trắng hung hãn của Tiểu Bạch rõ ràng tốt lên không ít.Tiểu Bạch dần dần khôi phục lại lý trí, ánh mắt đầu tiên đó chính là nhìn thấy Lâm Lăng lúc này đang thay một cái bát khác lớn hơn, giống như không biết mệt lại muốn đưa kiếm tới cắt một cái.“Lão đại, đừng cắt nữa!”Thấy thế, đồng tử trong mắt nó bỗng nhiên co lại vội vàng hô lên.Nghe thấy Tiểu Bạch lên tiếng, Lâm Lăng dừng lại kiếm đen trong tay.“Tiểu Bạch, ngươi ổn rồi chứ?!”Ánh mắt Lâm Lăng vui mừng nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, không ngờ chiêu lấy máu này quả thật không tồi.Tiểu Bạch loét miệng cười, khóe mắt nhìn về phía bát ngọc đựng đầy máu kia, biểu cảm hơi hiện lên sự cổ quái.“Không cần nhìn, số máu đó coi như là phí vất vả của ta.”Lâm Lăng cười, tính dùng số máu đó để luyện thể.Sau đó, xác định Tiểu Bạch đã ổn rồi, hắn lệnh cho Kinh Kha chúng nó buông Tiểu Bạch ra.Ánh mắt hắn đánh giá Tiểu bạch, phát hiện sau khi trải qua lần lột xác trưởng thành này, dao động hơi thở trên người nó mạnh mẽ hơn rất nhiều.Nhớ tới lúc nãy ngay cả sức mạnh của Lang Vương cũng suýt nữa không vùng lại được Tiểu Bạch, trong lòng Lâm Lăng cảm thấy ngạc nhiên.Dù sao thì sau khi Lang Vương tiến hóa đến cấp SS, bảy vạn chiến lực, sức mạnh đó có thể so sánh được với bậc hai của Thánh Vực.