1 Lúc tiết tự học buổi tối kết thúc thì trời đã rất khuya. Tôi dắt xe đạp từ nhà xe ra, không ngoài dự đoán thấy xăm xe đã bị xì hơi. "Nghiên Nghiên." Giọng nói của Quý Uyên vang lên cách đó không xa, hắn đứng dưới ánh đèn mờ mịt của nhà xe cười với tôi rất vui vẻ: "Có muốn anh đưa em về không?" Tôi im lặng không nói gì. Ban đầu tôi thực sự đã tin hắn, hậu quả là sau khi tôi lên xe hắn chọn đường dốc nhất để đi, hắn càng đi càng nhanh rồi nhanh chóng nhảy khỏi xe. Tôi không trốn kịp đã ngã từ ghế sau xuống, lăn một đường từ đầu dốc tới cuối dốc, bị cọ xát cả người đều là vết thương. Hắn cố ý chọn đoạn đường không có camera theo dõi, dù tôi có đi báo cảnh sát cũng không có chứng cứ đây là do hắn làm. Quý Uyên thưởng thức dáng vẻ thảm thương của tôi một cách hài lòng, ngay lúc tôi chuẩn bị rời đi thì vươn tay ngăn tôi lại: "Cả người là vết thương như thế này, không xử lý tốt sẽ để lại sẹo mất." Tôi không thèm để ý. Ngày hôm sau tôi vừa vào đến phòng học đã bị mấy bạn nữ được hắn chỉ huy…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...