Tác giả:

Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…

Chương 611: C611: Chương 611

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Trương Khải Nguyên hiển nhiên cũng ý thức được điểm này, trên mặt kích động một vẻ dữ tợn.Sau đó ông ta lấy một tấm phù truyền âm từ trong túi trữ vật.“Truyền lệnh xuống dưới, mọi người nhanh chóng đi về phía thành tây, nếu phát hiện có người từ đất chui lên, giết không tha!”Vèo vèo vèo……!!!Trong chốc lát, trong phủ đệ của Trương gia, từng bóng người bay lên, dồn dập bay đến thành tây!Nhận thấy được đối phương đang đốt phù truyền âm, Lâm Lăng đương nhiên cũng không ngờ đó chờ chết mà cũng phải có cứu binh cho mình.“Đào Linh, ta đang chạy trốn về hướng phủ của ngươi, nhanh gọi người của Chấp Sự Đường ra đây trợ giúp…..”Cùng với sự bốc cháy của phù truyền âm, giọng nói dồn dập của Lâm Lăng cũng trực tiếp truyền ra ngoài.……Lúc này ở phủ đệ Đào Thị.Tiền viện trong đại sảnh, yến hội vừa lúc kết thúc, các tân khách sôi nổi đi ra cửa chính chuẩn bị rời đi.Nhưng khi bọn họ đi đến cửa chính, đường phố phía trước đột nhiên mặt đất cuồn cuộn.“Phanh!”Ngay sau đó, một bóng đen bay lên, đất cát bay tứ tung loạn lạ.Người này chính là Lâm Lăng.Lúc chui lên từ mặt đất, Chiến Y Nghĩ Nhân trên người hắn đột nhiên biến mất.Nghĩ Hoàng cũng bị thu vào trong không gian hệ thống sủng vật.“Sao lại thế này?!”Mọi người ở đây kinh ngạc hết sức.Cách đó không xa nơi góc đường lại xuất hiện thêm một bóng người chui ra từ nền đất.“Thằng ranh con, ta thật muốn xem xem đêm nay ngươi chạy đường nào!”Trương Khải Nguyên vừa hiện thân, ánh mắt lãnh khốc, trong nháy mắt khóa chặt lên hơi thở của Lâm Lăng.Nhưng lúc ông ta nhìn lại thấy từ một đứa trẻ con biến thân thành người bình thường, nhìn cảnh đó ngay tức khắc không tưởng tượng được.Nhưng mà, hai hộp ngọc trong tay Lâm Lăng đã khiến ông ta xác định, người trước mắt đó chính là tên súc sinh vừa cưỡi con thú kiến dưới lòng đất.“Tên nhãi đó vậy mà cũng biết Súc Cốt Thuật * (thuật thay da hoán cốt) sao? Hơn nữa lại còn tinh vi như vậy!”Ánh mắt Trương Khải Nguyên âm trầm gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Lăng.Nhưng ông ta lại không biết món đồ công nghệ cao như Chiến Y Nghĩ Nhân kia, chỉ phỏng đoán được đó là một môn võ học thâm sâu nào đó.Cửa lớn ngoài Đào phủ.Với sự xuất hiện của Lâm Lăng và Trương Khải Nguyên đã khiến các vị khách ở đây tò mò rất nhiều, lựa chọn tiếp tục đứng đó hóng chuyện.Ầm ầm ầm……!!!Đúng lúc này, một trận xé gió vang lên từ phía chân trời.Mọi người ngẩng đầu lên thì thấy, ở trong đêm đen của nội thành này đột nhiên lao đến một số lượng lớn bóng đen.

Trương Khải Nguyên hiển nhiên cũng ý thức được điểm này, trên mặt kích động một vẻ dữ tợn.

Sau đó ông ta lấy một tấm phù truyền âm từ trong túi trữ vật.

“Truyền lệnh xuống dưới, mọi người nhanh chóng đi về phía thành tây, nếu phát hiện có người từ đất chui lên, giết không tha!”

Vèo vèo vèo……!!!

Trong chốc lát, trong phủ đệ của Trương gia, từng bóng người bay lên, dồn dập bay đến thành tây!

Nhận thấy được đối phương đang đốt phù truyền âm, Lâm Lăng đương nhiên cũng không ngờ đó chờ chết mà cũng phải có cứu binh cho mình.

“Đào Linh, ta đang chạy trốn về hướng phủ của ngươi, nhanh gọi người của Chấp Sự Đường ra đây trợ giúp…..”

Cùng với sự bốc cháy của phù truyền âm, giọng nói dồn dập của Lâm Lăng cũng trực tiếp truyền ra ngoài.

……

Lúc này ở phủ đệ Đào Thị.

Tiền viện trong đại sảnh, yến hội vừa lúc kết thúc, các tân khách sôi nổi đi ra cửa chính chuẩn bị rời đi.

Nhưng khi bọn họ đi đến cửa chính, đường phố phía trước đột nhiên mặt đất cuồn cuộn.

“Phanh!”

Ngay sau đó, một bóng đen bay lên, đất cát bay tứ tung loạn lạ.

Người này chính là Lâm Lăng.

Lúc chui lên từ mặt đất, Chiến Y Nghĩ Nhân trên người hắn đột nhiên biến mất.

Nghĩ Hoàng cũng bị thu vào trong không gian hệ thống sủng vật.

“Sao lại thế này?!”

Mọi người ở đây kinh ngạc hết sức.

Cách đó không xa nơi góc đường lại xuất hiện thêm một bóng người chui ra từ nền đất.

“Thằng ranh con, ta thật muốn xem xem đêm nay ngươi chạy đường nào!”

Trương Khải Nguyên vừa hiện thân, ánh mắt lãnh khốc, trong nháy mắt khóa chặt lên hơi thở của Lâm Lăng.

Nhưng lúc ông ta nhìn lại thấy từ một đứa trẻ con biến thân thành người bình thường, nhìn cảnh đó ngay tức khắc không tưởng tượng được.

Nhưng mà, hai hộp ngọc trong tay Lâm Lăng đã khiến ông ta xác định, người trước mắt đó chính là tên súc sinh vừa cưỡi con thú kiến dưới lòng đất.

“Tên nhãi đó vậy mà cũng biết Súc Cốt Thuật * (thuật thay da hoán cốt) sao? Hơn nữa lại còn tinh vi như vậy!”

Ánh mắt Trương Khải Nguyên âm trầm gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Lăng.

Nhưng ông ta lại không biết món đồ công nghệ cao như Chiến Y Nghĩ Nhân kia, chỉ phỏng đoán được đó là một môn võ học thâm sâu nào đó.

Cửa lớn ngoài Đào phủ.

Với sự xuất hiện của Lâm Lăng và Trương Khải Nguyên đã khiến các vị khách ở đây tò mò rất nhiều, lựa chọn tiếp tục đứng đó hóng chuyện.

Ầm ầm ầm……!!!

Đúng lúc này, một trận xé gió vang lên từ phía chân trời.

Mọi người ngẩng đầu lên thì thấy, ở trong đêm đen của nội thành này đột nhiên lao đến một số lượng lớn bóng đen.

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Trương Khải Nguyên hiển nhiên cũng ý thức được điểm này, trên mặt kích động một vẻ dữ tợn.Sau đó ông ta lấy một tấm phù truyền âm từ trong túi trữ vật.“Truyền lệnh xuống dưới, mọi người nhanh chóng đi về phía thành tây, nếu phát hiện có người từ đất chui lên, giết không tha!”Vèo vèo vèo……!!!Trong chốc lát, trong phủ đệ của Trương gia, từng bóng người bay lên, dồn dập bay đến thành tây!Nhận thấy được đối phương đang đốt phù truyền âm, Lâm Lăng đương nhiên cũng không ngờ đó chờ chết mà cũng phải có cứu binh cho mình.“Đào Linh, ta đang chạy trốn về hướng phủ của ngươi, nhanh gọi người của Chấp Sự Đường ra đây trợ giúp…..”Cùng với sự bốc cháy của phù truyền âm, giọng nói dồn dập của Lâm Lăng cũng trực tiếp truyền ra ngoài.……Lúc này ở phủ đệ Đào Thị.Tiền viện trong đại sảnh, yến hội vừa lúc kết thúc, các tân khách sôi nổi đi ra cửa chính chuẩn bị rời đi.Nhưng khi bọn họ đi đến cửa chính, đường phố phía trước đột nhiên mặt đất cuồn cuộn.“Phanh!”Ngay sau đó, một bóng đen bay lên, đất cát bay tứ tung loạn lạ.Người này chính là Lâm Lăng.Lúc chui lên từ mặt đất, Chiến Y Nghĩ Nhân trên người hắn đột nhiên biến mất.Nghĩ Hoàng cũng bị thu vào trong không gian hệ thống sủng vật.“Sao lại thế này?!”Mọi người ở đây kinh ngạc hết sức.Cách đó không xa nơi góc đường lại xuất hiện thêm một bóng người chui ra từ nền đất.“Thằng ranh con, ta thật muốn xem xem đêm nay ngươi chạy đường nào!”Trương Khải Nguyên vừa hiện thân, ánh mắt lãnh khốc, trong nháy mắt khóa chặt lên hơi thở của Lâm Lăng.Nhưng lúc ông ta nhìn lại thấy từ một đứa trẻ con biến thân thành người bình thường, nhìn cảnh đó ngay tức khắc không tưởng tượng được.Nhưng mà, hai hộp ngọc trong tay Lâm Lăng đã khiến ông ta xác định, người trước mắt đó chính là tên súc sinh vừa cưỡi con thú kiến dưới lòng đất.“Tên nhãi đó vậy mà cũng biết Súc Cốt Thuật * (thuật thay da hoán cốt) sao? Hơn nữa lại còn tinh vi như vậy!”Ánh mắt Trương Khải Nguyên âm trầm gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Lăng.Nhưng ông ta lại không biết món đồ công nghệ cao như Chiến Y Nghĩ Nhân kia, chỉ phỏng đoán được đó là một môn võ học thâm sâu nào đó.Cửa lớn ngoài Đào phủ.Với sự xuất hiện của Lâm Lăng và Trương Khải Nguyên đã khiến các vị khách ở đây tò mò rất nhiều, lựa chọn tiếp tục đứng đó hóng chuyện.Ầm ầm ầm……!!!Đúng lúc này, một trận xé gió vang lên từ phía chân trời.Mọi người ngẩng đầu lên thì thấy, ở trong đêm đen của nội thành này đột nhiên lao đến một số lượng lớn bóng đen.

Chương 611: C611: Chương 611