Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…
Chương 692: C692: Chương 692
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Cách thức thu phóng tự nhiên như vậy, dường như vừa rồi vẫn chưa xảy ra chuyện gì."Bậc 4 Thánh Vực, ta đã đột phá được rồi."Trong lòng Lâm Lăng có chút không yên, thầm cảm nhận tình trạng trong cơ thể. Chỉ thấy bên trong đan điền huyệt hải, là một mảng linh khí đã hóa lỏng mênh mông như biển.Năng lượng dao động mãnh liệt, dường như khối năng lượng khủng bố này có thể phát nổ bất cứ lúc nào, làm chấn động cả trời đất!Bây giờ hắn đã có sức mạnh tuyệt đối.Cho dù chỉ dựa vào sức của mình hắn đã đủ đánh một trận ngang tay với với vị trưởng lão hộ điện của Hắc Ám Điện Tông Ngô Diễm!"Đã đến lúc phải rời đi rồi." Lâm Lăng hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói.Thật sự không biết lần này hắn đến bí cảnh để thí luyện, thời gian bên ngoài đã trải qua bao lâu rồi. Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, hắn cũng hoàn toàn không biết.Lâm Lăng lại mặt lên trang phục của Chấp Sự Áo Trắng, sau đó đưa mắ liếc nhìn xung quanh.Ánh mắt sắc bén rất nhanh chiếu vào chỗ sâu trong đại điện. Ở nơi đó, có cánh cửa như ẩn như hiện, rất có thể là lối ra của bí cảnh.Lúc này, thân hình Lâm Lăng khẽ động, trực tiếp xẹt vào cánh cửa đó.......Hỏa Vân Tông, Bắc Hải sơn mạch của đảo chính.Thiên Hỏa Đài.Bên cạnh tế đàn khổng lồ, một gã Chấp Sự Áo Trắng buồn chán mà ngồi xếp bằng trên mặt đất."Hơn một năm rồi mà tên Lâm Lăng kia còn chịu chưa xuất quan."Chấp Sự Áo Trắng ngước mắt lên nhìn về phía thiên hỏa trên tế đàn, không khỏi phát ra một tiếng cảm khái.Bí cảnh Thiên Hỏa, vì bảo đảm việc thu hoạch tài nguyên của người thí luyện, vẫn luôn áp dụng quy tắc nghiêm ngặt.Bất kể là nhóm thành viên nào tiến vào thí luyện, nếu đến cuối cùng vẫn còn người ở lại bên trong thì sẽ không mở ra cho nhóm nào khác nữa.Cho nên trong khoảng thời gian từ khi đó tới nay, đệ tử Hỏa Vân tông muốn vào thí luyện, đều thất vọng rời đi.Cũng chính vì thế, hắn là chấp sự phụ trách Thiên Hỏa Đài, cũng cảm thấy mỗi ngày đều nhàn rỗi đến đau lòng."Không biết rốt cục tên kia đã đạt được cơ duyên gì?" Chấp Sự Áo trắng đưa tay sờ cằm, vẻ mặt tò mò.Bừm——!Trong khi đang nghi ngờ, đoàn thiên hỏa lơ lửng trên tế đàn đột nhiên bắt đầu khởi động.Tiếp theo đó, đột nhiên ngọn lửa xoay tròn nhanh chóng ngưng tụ thành một vòng xoáy lửa.“Lối vào mở ra rồi!”Nhìn lốc xoáy lửa tế đàn trên không, ánh mắt chấp sự áo trắng chớp động, lập tức tỉnh táo tinh thần.
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Cách thức thu phóng tự nhiên như vậy, dường như vừa rồi vẫn chưa xảy ra chuyện gì."Bậc 4 Thánh Vực, ta đã đột phá được rồi."Trong lòng Lâm Lăng có chút không yên, thầm cảm nhận tình trạng trong cơ thể. Chỉ thấy bên trong đan điền huyệt hải, là một mảng linh khí đã hóa lỏng mênh mông như biển.Năng lượng dao động mãnh liệt, dường như khối năng lượng khủng bố này có thể phát nổ bất cứ lúc nào, làm chấn động cả trời đất!Bây giờ hắn đã có sức mạnh tuyệt đối.Cho dù chỉ dựa vào sức của mình hắn đã đủ đánh một trận ngang tay với với vị trưởng lão hộ điện của Hắc Ám Điện Tông Ngô Diễm!"Đã đến lúc phải rời đi rồi." Lâm Lăng hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói.Thật sự không biết lần này hắn đến bí cảnh để thí luyện, thời gian bên ngoài đã trải qua bao lâu rồi. Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, hắn cũng hoàn toàn không biết.Lâm Lăng lại mặt lên trang phục của Chấp Sự Áo Trắng, sau đó đưa mắ liếc nhìn xung quanh.Ánh mắt sắc bén rất nhanh chiếu vào chỗ sâu trong đại điện. Ở nơi đó, có cánh cửa như ẩn như hiện, rất có thể là lối ra của bí cảnh.Lúc này, thân hình Lâm Lăng khẽ động, trực tiếp xẹt vào cánh cửa đó.......Hỏa Vân Tông, Bắc Hải sơn mạch của đảo chính.Thiên Hỏa Đài.Bên cạnh tế đàn khổng lồ, một gã Chấp Sự Áo Trắng buồn chán mà ngồi xếp bằng trên mặt đất."Hơn một năm rồi mà tên Lâm Lăng kia còn chịu chưa xuất quan."Chấp Sự Áo Trắng ngước mắt lên nhìn về phía thiên hỏa trên tế đàn, không khỏi phát ra một tiếng cảm khái.Bí cảnh Thiên Hỏa, vì bảo đảm việc thu hoạch tài nguyên của người thí luyện, vẫn luôn áp dụng quy tắc nghiêm ngặt.Bất kể là nhóm thành viên nào tiến vào thí luyện, nếu đến cuối cùng vẫn còn người ở lại bên trong thì sẽ không mở ra cho nhóm nào khác nữa.Cho nên trong khoảng thời gian từ khi đó tới nay, đệ tử Hỏa Vân tông muốn vào thí luyện, đều thất vọng rời đi.Cũng chính vì thế, hắn là chấp sự phụ trách Thiên Hỏa Đài, cũng cảm thấy mỗi ngày đều nhàn rỗi đến đau lòng."Không biết rốt cục tên kia đã đạt được cơ duyên gì?" Chấp Sự Áo trắng đưa tay sờ cằm, vẻ mặt tò mò.Bừm——!Trong khi đang nghi ngờ, đoàn thiên hỏa lơ lửng trên tế đàn đột nhiên bắt đầu khởi động.Tiếp theo đó, đột nhiên ngọn lửa xoay tròn nhanh chóng ngưng tụ thành một vòng xoáy lửa.“Lối vào mở ra rồi!”Nhìn lốc xoáy lửa tế đàn trên không, ánh mắt chấp sự áo trắng chớp động, lập tức tỉnh táo tinh thần.
Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Cách thức thu phóng tự nhiên như vậy, dường như vừa rồi vẫn chưa xảy ra chuyện gì."Bậc 4 Thánh Vực, ta đã đột phá được rồi."Trong lòng Lâm Lăng có chút không yên, thầm cảm nhận tình trạng trong cơ thể. Chỉ thấy bên trong đan điền huyệt hải, là một mảng linh khí đã hóa lỏng mênh mông như biển.Năng lượng dao động mãnh liệt, dường như khối năng lượng khủng bố này có thể phát nổ bất cứ lúc nào, làm chấn động cả trời đất!Bây giờ hắn đã có sức mạnh tuyệt đối.Cho dù chỉ dựa vào sức của mình hắn đã đủ đánh một trận ngang tay với với vị trưởng lão hộ điện của Hắc Ám Điện Tông Ngô Diễm!"Đã đến lúc phải rời đi rồi." Lâm Lăng hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói.Thật sự không biết lần này hắn đến bí cảnh để thí luyện, thời gian bên ngoài đã trải qua bao lâu rồi. Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, hắn cũng hoàn toàn không biết.Lâm Lăng lại mặt lên trang phục của Chấp Sự Áo Trắng, sau đó đưa mắ liếc nhìn xung quanh.Ánh mắt sắc bén rất nhanh chiếu vào chỗ sâu trong đại điện. Ở nơi đó, có cánh cửa như ẩn như hiện, rất có thể là lối ra của bí cảnh.Lúc này, thân hình Lâm Lăng khẽ động, trực tiếp xẹt vào cánh cửa đó.......Hỏa Vân Tông, Bắc Hải sơn mạch của đảo chính.Thiên Hỏa Đài.Bên cạnh tế đàn khổng lồ, một gã Chấp Sự Áo Trắng buồn chán mà ngồi xếp bằng trên mặt đất."Hơn một năm rồi mà tên Lâm Lăng kia còn chịu chưa xuất quan."Chấp Sự Áo Trắng ngước mắt lên nhìn về phía thiên hỏa trên tế đàn, không khỏi phát ra một tiếng cảm khái.Bí cảnh Thiên Hỏa, vì bảo đảm việc thu hoạch tài nguyên của người thí luyện, vẫn luôn áp dụng quy tắc nghiêm ngặt.Bất kể là nhóm thành viên nào tiến vào thí luyện, nếu đến cuối cùng vẫn còn người ở lại bên trong thì sẽ không mở ra cho nhóm nào khác nữa.Cho nên trong khoảng thời gian từ khi đó tới nay, đệ tử Hỏa Vân tông muốn vào thí luyện, đều thất vọng rời đi.Cũng chính vì thế, hắn là chấp sự phụ trách Thiên Hỏa Đài, cũng cảm thấy mỗi ngày đều nhàn rỗi đến đau lòng."Không biết rốt cục tên kia đã đạt được cơ duyên gì?" Chấp Sự Áo trắng đưa tay sờ cằm, vẻ mặt tò mò.Bừm——!Trong khi đang nghi ngờ, đoàn thiên hỏa lơ lửng trên tế đàn đột nhiên bắt đầu khởi động.Tiếp theo đó, đột nhiên ngọn lửa xoay tròn nhanh chóng ngưng tụ thành một vòng xoáy lửa.“Lối vào mở ra rồi!”Nhìn lốc xoáy lửa tế đàn trên không, ánh mắt chấp sự áo trắng chớp động, lập tức tỉnh táo tinh thần.