Tác giả:

-Anh....anh tha cho em... Tiếng van xin của cô cực nhọc, ai có thể thông cảm cho cô? Thấu hiểu được tâm can của cô. Nỗi uất hận mãi chẳng thể phơi bày. Đầu gối đau nhức từng trận liên hồi, máu chảy tuông tựa suối. Phải! Hắn ta bắt cô phải quỳ trên những mảnh vỡ. Đau! Đau chứ! Sao lại không đau, nhưng còn gì đau hơn trái tim hiện đang rỉ máu. -Thứ bẩn thỉu! Đê tiện như cô! Lấy tư cách gì xin tôi tha thứ!? Tại sao!? Cô ấy đã làm gì cô!? Cô ấy chính là em gái cô!? Cô làm sao có thể nhẫn tâm đến nỗi đẩy chính em gái mình xuống biển!? Mùi rượu van nồng nặc khắp căn phòng, không gian trầm tĩnh lặng xuống. Người đàn ông trước mặt cô, gần như mất kiểm soát. Hắn ta điên cuồng hét vào mặt cô những lời lẽ thô tục nặng nề. Phải! Đúng như hắn nói, chính tay cô đã giết chết đứa em gái sinh đôi của mình. Và cũng chính là người anh yêu và si mê điên cuồng nhất. Hắn nói cô là con người máu lạnh, đê tiện, hẹn hạ. Vì ham muốn cái thân phận Tần phu nhân mà hãm hại chính em gái mình. Mặc Lam Như! Ai hiểu…

Chương 17: Chương 17

Yêu Em Năm 13Tác giả: Tống Anh ThưTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược-Anh....anh tha cho em... Tiếng van xin của cô cực nhọc, ai có thể thông cảm cho cô? Thấu hiểu được tâm can của cô. Nỗi uất hận mãi chẳng thể phơi bày. Đầu gối đau nhức từng trận liên hồi, máu chảy tuông tựa suối. Phải! Hắn ta bắt cô phải quỳ trên những mảnh vỡ. Đau! Đau chứ! Sao lại không đau, nhưng còn gì đau hơn trái tim hiện đang rỉ máu. -Thứ bẩn thỉu! Đê tiện như cô! Lấy tư cách gì xin tôi tha thứ!? Tại sao!? Cô ấy đã làm gì cô!? Cô ấy chính là em gái cô!? Cô làm sao có thể nhẫn tâm đến nỗi đẩy chính em gái mình xuống biển!? Mùi rượu van nồng nặc khắp căn phòng, không gian trầm tĩnh lặng xuống. Người đàn ông trước mặt cô, gần như mất kiểm soát. Hắn ta điên cuồng hét vào mặt cô những lời lẽ thô tục nặng nề. Phải! Đúng như hắn nói, chính tay cô đã giết chết đứa em gái sinh đôi của mình. Và cũng chính là người anh yêu và si mê điên cuồng nhất. Hắn nói cô là con người máu lạnh, đê tiện, hẹn hạ. Vì ham muốn cái thân phận Tần phu nhân mà hãm hại chính em gái mình. Mặc Lam Như! Ai hiểu… Mệt mỏi này chồng chất lên mệt mỏi nọ.Nếu nói rằng 5 năm qua cô đã có một khoảng thời gian an nhàn tĩnh dượng bệnh.Thì mọi thứ đều là sai, 5 năm qua cô sống trong lo sợ lo âu.Nhưng ám ảnh cứ vang vẳng trong đâu không bao giờ dứt.Những tiếng nói, lời nói của anh.Những ánh mắt sắt lạnh từ gia đình.Đó chính là điều khởi nguồn những cơn sợ hãi và ám ảnh trong cô.Tự dối lòng bản thân rất mạnh mẽ, nhưng thực chất chỉ cần đụng nhẹ một cái.Cả cơ thể lẫn tâm hồn của cô điều có thể gục ngã.- Khóc không hẳn là yếu đuối, khóc cũng như là vơi đi bớt những nỗi đau giấu thầm sâu trong lòng.Nhưng tại sao khi khóc, tôi lại chẳng bao giờ vơi đi những nỗi đau tựa như in sâu trong trí nhớ này ?Cô cảm thấy bản thân mình đáng thương.Thật sự đáng thương, tại sao cô chẳng có nổi một khoảng thời gian nào đó thật sự hạnh phúc.Cô chỉ muốn yêu anh trọn vẹn một chữ yêu mà thôi....Về phần Mặc Tử Lâm, anh bỏ bê công việc mấy ngày trời.Gấp gáp cho người tìm kiếm thông tin về người em gái duy nhất còn lại của mình.Anh thật sự rất lo sợ, anh chỉ có duy nhất cô là người em gái còn lại.Mặc Lam Như.....thật sự đã không tìm thấy tung tích.Sự ra đi của người em gái nhỏ ấy, anh thật sự rất đau buồn.Nhưng anh biết rõ con người của Lam Nhi, cô là một người rất hiền lành và nhút nhát.Đôi lúc lại khá hòa động với tất cả mọi người, ra ngoài sẽ luôn mang theo vẻ lạnh lùng thì chỉ có 5 năm trước mới xuất hiện.Cô chắc chắn không hại Lam Như, hai chị em đó rất yêu thương nhau.A Nhi không phải chỉ vì một chiếc ghế Tần phu nhân mà nhẫn tâm giết chết em gái của mình.Phải chăng sự việc hôm đó là một hiểu lầm mãi không tìm ra lí do.Hay đằng sau lại có một thế lực nào đấy chống đối với anh và cả Khả Phong.Ngăn cản mọi thông tin của sự việc năm đó truyền ra? Việc đó chỉ có ông trời mới biết.Còn giờ thì anh vẫn lo lắng và cố gắng đi tìm cô ở mọi nơi.Những nơi cô từng đi qua hay những quán cafe cô đã từng rất thích.Nhưng mọi thông tin chỉ là con số không tròn trĩnh.Mặc Lam Nhi, em ở đâu rồi.Anh không tìm thấy được em, làm ơn anh không thể mất em.Em là người thân duy nhất trên cõi đời này của anh.Hứa với anh em đừng xảy ra chuyện gì cả A Nhi.Em đợi anh, đợi anh tìm thấy em.Đừng có chuyện gì cả!!.

Yêu Em Năm 13Tác giả: Tống Anh ThưTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược-Anh....anh tha cho em... Tiếng van xin của cô cực nhọc, ai có thể thông cảm cho cô? Thấu hiểu được tâm can của cô. Nỗi uất hận mãi chẳng thể phơi bày. Đầu gối đau nhức từng trận liên hồi, máu chảy tuông tựa suối. Phải! Hắn ta bắt cô phải quỳ trên những mảnh vỡ. Đau! Đau chứ! Sao lại không đau, nhưng còn gì đau hơn trái tim hiện đang rỉ máu. -Thứ bẩn thỉu! Đê tiện như cô! Lấy tư cách gì xin tôi tha thứ!? Tại sao!? Cô ấy đã làm gì cô!? Cô ấy chính là em gái cô!? Cô làm sao có thể nhẫn tâm đến nỗi đẩy chính em gái mình xuống biển!? Mùi rượu van nồng nặc khắp căn phòng, không gian trầm tĩnh lặng xuống. Người đàn ông trước mặt cô, gần như mất kiểm soát. Hắn ta điên cuồng hét vào mặt cô những lời lẽ thô tục nặng nề. Phải! Đúng như hắn nói, chính tay cô đã giết chết đứa em gái sinh đôi của mình. Và cũng chính là người anh yêu và si mê điên cuồng nhất. Hắn nói cô là con người máu lạnh, đê tiện, hẹn hạ. Vì ham muốn cái thân phận Tần phu nhân mà hãm hại chính em gái mình. Mặc Lam Như! Ai hiểu… Mệt mỏi này chồng chất lên mệt mỏi nọ.Nếu nói rằng 5 năm qua cô đã có một khoảng thời gian an nhàn tĩnh dượng bệnh.Thì mọi thứ đều là sai, 5 năm qua cô sống trong lo sợ lo âu.Nhưng ám ảnh cứ vang vẳng trong đâu không bao giờ dứt.Những tiếng nói, lời nói của anh.Những ánh mắt sắt lạnh từ gia đình.Đó chính là điều khởi nguồn những cơn sợ hãi và ám ảnh trong cô.Tự dối lòng bản thân rất mạnh mẽ, nhưng thực chất chỉ cần đụng nhẹ một cái.Cả cơ thể lẫn tâm hồn của cô điều có thể gục ngã.- Khóc không hẳn là yếu đuối, khóc cũng như là vơi đi bớt những nỗi đau giấu thầm sâu trong lòng.Nhưng tại sao khi khóc, tôi lại chẳng bao giờ vơi đi những nỗi đau tựa như in sâu trong trí nhớ này ?Cô cảm thấy bản thân mình đáng thương.Thật sự đáng thương, tại sao cô chẳng có nổi một khoảng thời gian nào đó thật sự hạnh phúc.Cô chỉ muốn yêu anh trọn vẹn một chữ yêu mà thôi....Về phần Mặc Tử Lâm, anh bỏ bê công việc mấy ngày trời.Gấp gáp cho người tìm kiếm thông tin về người em gái duy nhất còn lại của mình.Anh thật sự rất lo sợ, anh chỉ có duy nhất cô là người em gái còn lại.Mặc Lam Như.....thật sự đã không tìm thấy tung tích.Sự ra đi của người em gái nhỏ ấy, anh thật sự rất đau buồn.Nhưng anh biết rõ con người của Lam Nhi, cô là một người rất hiền lành và nhút nhát.Đôi lúc lại khá hòa động với tất cả mọi người, ra ngoài sẽ luôn mang theo vẻ lạnh lùng thì chỉ có 5 năm trước mới xuất hiện.Cô chắc chắn không hại Lam Như, hai chị em đó rất yêu thương nhau.A Nhi không phải chỉ vì một chiếc ghế Tần phu nhân mà nhẫn tâm giết chết em gái của mình.Phải chăng sự việc hôm đó là một hiểu lầm mãi không tìm ra lí do.Hay đằng sau lại có một thế lực nào đấy chống đối với anh và cả Khả Phong.Ngăn cản mọi thông tin của sự việc năm đó truyền ra? Việc đó chỉ có ông trời mới biết.Còn giờ thì anh vẫn lo lắng và cố gắng đi tìm cô ở mọi nơi.Những nơi cô từng đi qua hay những quán cafe cô đã từng rất thích.Nhưng mọi thông tin chỉ là con số không tròn trĩnh.Mặc Lam Nhi, em ở đâu rồi.Anh không tìm thấy được em, làm ơn anh không thể mất em.Em là người thân duy nhất trên cõi đời này của anh.Hứa với anh em đừng xảy ra chuyện gì cả A Nhi.Em đợi anh, đợi anh tìm thấy em.Đừng có chuyện gì cả!!.

Yêu Em Năm 13Tác giả: Tống Anh ThưTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược-Anh....anh tha cho em... Tiếng van xin của cô cực nhọc, ai có thể thông cảm cho cô? Thấu hiểu được tâm can của cô. Nỗi uất hận mãi chẳng thể phơi bày. Đầu gối đau nhức từng trận liên hồi, máu chảy tuông tựa suối. Phải! Hắn ta bắt cô phải quỳ trên những mảnh vỡ. Đau! Đau chứ! Sao lại không đau, nhưng còn gì đau hơn trái tim hiện đang rỉ máu. -Thứ bẩn thỉu! Đê tiện như cô! Lấy tư cách gì xin tôi tha thứ!? Tại sao!? Cô ấy đã làm gì cô!? Cô ấy chính là em gái cô!? Cô làm sao có thể nhẫn tâm đến nỗi đẩy chính em gái mình xuống biển!? Mùi rượu van nồng nặc khắp căn phòng, không gian trầm tĩnh lặng xuống. Người đàn ông trước mặt cô, gần như mất kiểm soát. Hắn ta điên cuồng hét vào mặt cô những lời lẽ thô tục nặng nề. Phải! Đúng như hắn nói, chính tay cô đã giết chết đứa em gái sinh đôi của mình. Và cũng chính là người anh yêu và si mê điên cuồng nhất. Hắn nói cô là con người máu lạnh, đê tiện, hẹn hạ. Vì ham muốn cái thân phận Tần phu nhân mà hãm hại chính em gái mình. Mặc Lam Như! Ai hiểu… Mệt mỏi này chồng chất lên mệt mỏi nọ.Nếu nói rằng 5 năm qua cô đã có một khoảng thời gian an nhàn tĩnh dượng bệnh.Thì mọi thứ đều là sai, 5 năm qua cô sống trong lo sợ lo âu.Nhưng ám ảnh cứ vang vẳng trong đâu không bao giờ dứt.Những tiếng nói, lời nói của anh.Những ánh mắt sắt lạnh từ gia đình.Đó chính là điều khởi nguồn những cơn sợ hãi và ám ảnh trong cô.Tự dối lòng bản thân rất mạnh mẽ, nhưng thực chất chỉ cần đụng nhẹ một cái.Cả cơ thể lẫn tâm hồn của cô điều có thể gục ngã.- Khóc không hẳn là yếu đuối, khóc cũng như là vơi đi bớt những nỗi đau giấu thầm sâu trong lòng.Nhưng tại sao khi khóc, tôi lại chẳng bao giờ vơi đi những nỗi đau tựa như in sâu trong trí nhớ này ?Cô cảm thấy bản thân mình đáng thương.Thật sự đáng thương, tại sao cô chẳng có nổi một khoảng thời gian nào đó thật sự hạnh phúc.Cô chỉ muốn yêu anh trọn vẹn một chữ yêu mà thôi....Về phần Mặc Tử Lâm, anh bỏ bê công việc mấy ngày trời.Gấp gáp cho người tìm kiếm thông tin về người em gái duy nhất còn lại của mình.Anh thật sự rất lo sợ, anh chỉ có duy nhất cô là người em gái còn lại.Mặc Lam Như.....thật sự đã không tìm thấy tung tích.Sự ra đi của người em gái nhỏ ấy, anh thật sự rất đau buồn.Nhưng anh biết rõ con người của Lam Nhi, cô là một người rất hiền lành và nhút nhát.Đôi lúc lại khá hòa động với tất cả mọi người, ra ngoài sẽ luôn mang theo vẻ lạnh lùng thì chỉ có 5 năm trước mới xuất hiện.Cô chắc chắn không hại Lam Như, hai chị em đó rất yêu thương nhau.A Nhi không phải chỉ vì một chiếc ghế Tần phu nhân mà nhẫn tâm giết chết em gái của mình.Phải chăng sự việc hôm đó là một hiểu lầm mãi không tìm ra lí do.Hay đằng sau lại có một thế lực nào đấy chống đối với anh và cả Khả Phong.Ngăn cản mọi thông tin của sự việc năm đó truyền ra? Việc đó chỉ có ông trời mới biết.Còn giờ thì anh vẫn lo lắng và cố gắng đi tìm cô ở mọi nơi.Những nơi cô từng đi qua hay những quán cafe cô đã từng rất thích.Nhưng mọi thông tin chỉ là con số không tròn trĩnh.Mặc Lam Nhi, em ở đâu rồi.Anh không tìm thấy được em, làm ơn anh không thể mất em.Em là người thân duy nhất trên cõi đời này của anh.Hứa với anh em đừng xảy ra chuyện gì cả A Nhi.Em đợi anh, đợi anh tìm thấy em.Đừng có chuyện gì cả!!.

Chương 17: Chương 17