Trần Trạch lái xe ngang qua cửa một nhà hàng, vô thức liếc nhìn rồi trực tiếp ngừng xe. Người ngồi ở ghế phụ cười hỏi hắn: “Giám đốc Trần, vừa cơm nước xong không phải anh lại đói bụng nữa chứ?” Trần Trạch nhìn người nọ một cái, lại cau mày vươn cổ nhìn ra ngoài xe, bên ngoài đang có tuyết rơi, bông tuyết làm tầm mắt hắn mờ đi không ít. Có điều, hắn thấy rất rõ ràng người ngồi bên cửa sổ nhà hàng, đang dùng bữa với một phụ nữ là Tần Vũ. Trần Trạch ra hiệu, ý bảo người bên cạnh đừng lên tiếng, lấy di động ra bấm số. Hắn hạ cửa kính xe xuống, thấy người nọ từ từ móc điện thoại ra nhìn nửa ngày, lại cười nói một câu với phụ nữ đối diện, mới đứng lên. “Tiểu Vũ.” “Hả? Tan làm rồi sao?” Người nọ hỏi qua điện thoại rất tự nhiên, không chút ngần ngại. Trần Trạch nhìn nơi xa cũng không phát hiện Tần Vũ của hắn, lại nhìn Lâm Kiêu bên cạnh, chần chờ một hồi mới nói: “Không có, đang tăng ca.” “Thật trùng hợp, em cũng vậy.” Tần Vũ cười cười nói, “Buổi tối anh tùy tiện ăn chút gì bên ngoài đi,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...