Đàm Nhuệ Dương vừa bước vào nhà liền nhìn thấy trước cửa nhà đặt ở đó là hai đôi giày. Ngẩng đầu nhìn thấy hai người ngồi ở salon. “Về rồi sao?” Châu Sưởng không quan tâm lắm tùy ý hỏi cậu.
Trần Trạch lái xe ngang qua cửa một nhà hàng, vô thức liếc nhìn rồi trực tiếp ngừng xe. Người ngồi ở ghế phụ cười hỏi hắn: “Giám đốc Trần, vừa cơm nước xong không phải anh lại đói bụng nữa chứ?”