8 giờ tối, cuộc sống về đêm xa hoa trụy lạc của Văn Thành vừa mới bắt đầu. Trong phòng riêng của hội sở Hoàng Đình, mấy thiếu gia đang chơi bài. Đỗ Phong liếc mắt nhìn đồng hồ: “Hơn 8 giờ rồi, sao Cố Duẫn còn chưa tới, đừng nói cậu ấy chưa dậy đấy. ” “Nửa tiếng trước cậu ấy gửi tin nhắn nói kẹt xe. ” Trần Minh Viễn ra 2 lá nhưng không ai đỡ được, anh ấy nhân cơ hội ra hết bài một lượt, lập tức đắc ý: “Lại thắng. ” “Ranh con cậu… Này có phải cậu gạt bọn tôi lén nhìn bài không. ” Trần Minh Viễn lưu loát quét sạch những con chip trên bàn, nói chuyện rất thiếu đánh: “Thắng các cậu còn cần nhìn bài?” Mấy người này thua cả một buổi chiều, bọn họ đã sớm không vừa mắt cái dáng vẻ “người thắng cuộc” của anh ấy, câu nói này lập tức trở thành ngòi nổ, bắt đầu từ Đỗ Phong: “Anh em, đánh nó. ” Vài người lao tới, đè Trần Minh Viễn lại rồi đánh, cảnh tượng gà bay chó sủa một lúc. Khi Cố Duẫn đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy hình ảnh mấy người đàn ông như một đống phân chồng lên nhau trên sô pha… vô cùng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...