Edit: Pudding Beta: Maria – “Ngày đó cậu khóc rất thảm thiết, nước mắt ngập cả phòng, với lại ai nói gì cũng không nghe, cứ khóc mãi thôi, dì phải ngồi máy bay suốt đêm bay sang Thụy Sĩ đón cậu về…”
8 giờ tối, cuộc sống về đêm xa hoa trụy lạc của Văn Thành vừa mới bắt đầu. Trong phòng riêng của hội sở Hoàng Đình, mấy thiếu gia đang chơi bài. Đỗ Phong liếc mắt nhìn đồng hồ: “Hơn 8 giờ rồi, sao Cố Duẫn còn chưa tới, đừng nói cậu ấy chưa dậy đấy. ”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.