Trận mưa hè đi qua để lại vệt nước trên cửa sổ, không khí thoảng mùi bùn tanh. Biên Việt chống cằm nhìn giọt mưa đọng lại trên ngọn cây đang rung rung như sắp rơi xuống. Chuông vang lên, cô giáo bước vào lớp, chỉ đạo học sinh dọn dẹp bàn ghế. Trong phòng học ầm ầm tiếng bàn ghế kéo trên mặt đất. Nam và nữ phải ngồi tách nhau ra, người cao ngồi đằng sau, ai thấp ngồi đằng trước, thành tích kém cũng phải ra phía sau nên hội học sinh thể dục thể thao ngồi hết một khu dưới. Biên Việt dọn đồ xuống góc lớp. Chẳng mấy chốc bên cạnh đã xuất hiện ai đấy, hắn nghiêng đầu nhìn, đối phương cười hì hì gọi “anh Việt”. Biên Việt chẳng thấy buồn cười, cầm bút ném cậu ta, môi nhếch lên: “Biến.” “Chỗ của Phương Ninh Trí ở bên trên cơ mà, sao lại xuống dưới rồi.” Giọng cô giáo vang lên. Một bàn tay trắng trẻo kéo ghế bàn trên bàn Biên Việt đang ngồi ra. Áo sơ mi trắng, váy đen, mùi mưa trong không khí bị thay thế bằng hương thơm gì chẳng rõ. Biên Việt bất giác ngẩng lên nhìn nữ sinh chuẩn bị ngồi phía…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...