Trận mưa hè đi qua để lại vệt nước trên cửa sổ, không khí thoảng mùi bùn tanh. Biên Việt chống cằm nhìn giọt mưa đọng lại trên ngọn cây đang rung rung như sắp rơi xuống. Chuông vang lên, cô giáo bước vào lớp, chỉ đạo học sinh dọn dẹp bàn ghế. Trong phòng học ầm ầm tiếng bàn ghế kéo trên mặt đất. Nam và nữ phải ngồi tách nhau ra, người cao ngồi đằng sau, ai thấp ngồi đằng trước, thành tích kém cũng phải ra phía sau nên hội học sinh thể dục thể thao ngồi hết một khu dưới. Biên Việt dọn đồ xuống góc lớp. Chẳng mấy chốc bên cạnh đã xuất hiện ai đấy, hắn nghiêng đầu nhìn, đối phương cười hì hì gọi “anh Việt”. Biên Việt chẳng thấy buồn cười, cầm bút ném cậu ta, môi nhếch lên: “Biến.” “Chỗ của Phương Ninh Trí ở bên trên cơ mà, sao lại xuống dưới rồi.” Giọng cô giáo vang lên. Một bàn tay trắng trẻo kéo ghế bàn trên bàn Biên Việt đang ngồi ra. Áo sơ mi trắng, váy đen, mùi mưa trong không khí bị thay thế bằng hương thơm gì chẳng rõ. Biên Việt bất giác ngẩng lên nhìn nữ sinh chuẩn bị ngồi phía…
Chương 98: Ngoại truyện 7
Mưa Hoàng HônTác giả: Ngụy Tùng LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịTrận mưa hè đi qua để lại vệt nước trên cửa sổ, không khí thoảng mùi bùn tanh. Biên Việt chống cằm nhìn giọt mưa đọng lại trên ngọn cây đang rung rung như sắp rơi xuống. Chuông vang lên, cô giáo bước vào lớp, chỉ đạo học sinh dọn dẹp bàn ghế. Trong phòng học ầm ầm tiếng bàn ghế kéo trên mặt đất. Nam và nữ phải ngồi tách nhau ra, người cao ngồi đằng sau, ai thấp ngồi đằng trước, thành tích kém cũng phải ra phía sau nên hội học sinh thể dục thể thao ngồi hết một khu dưới. Biên Việt dọn đồ xuống góc lớp. Chẳng mấy chốc bên cạnh đã xuất hiện ai đấy, hắn nghiêng đầu nhìn, đối phương cười hì hì gọi “anh Việt”. Biên Việt chẳng thấy buồn cười, cầm bút ném cậu ta, môi nhếch lên: “Biến.” “Chỗ của Phương Ninh Trí ở bên trên cơ mà, sao lại xuống dưới rồi.” Giọng cô giáo vang lên. Một bàn tay trắng trẻo kéo ghế bàn trên bàn Biên Việt đang ngồi ra. Áo sơ mi trắng, váy đen, mùi mưa trong không khí bị thay thế bằng hương thơm gì chẳng rõ. Biên Việt bất giác ngẩng lên nhìn nữ sinh chuẩn bị ngồi phía… Số lần phải giải tỏa d.ục vọng dần nhiều lên, Phương Ninh Trí cảm thấy cơ thể mình như một cái động không đáy, cho dù tự làm gì cũng không thể lấp đầy nổi.Chuyện như vậy anh không dám kể cho Biên Việt, chỉ đành chờ Biên Việt ra khỏi nhà hoặc đi làm thì lén lút mà làm.Giống như đêm nay, cả ngày ở cạnh Biên Việt khiến anh cảm thấy người mình nóng như lửa đốt, muốn làm điều đó nhưng ngại hắn còn trong nhà nên không dám.Cơm nước xong, hai người ngồi trên sô pha xem TV một lát, Phương Ninh Trí không chịu nổi nữa mới nói với Biên Việt: “Em muốn đi tắm.”Biên Việt nghiêng đầu nhìn, cười hỏi: “Muốn tắ.m chung không?”Phương Ninh Trí lắc đầu: “Em đi một mình thôi.” Biên Việt ngẩn người, định nói thêm điều gì nhưng nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của Phương Ninh Trí lại im lặng gật đầu.Hắn đi xả nước tắm cho Phương Ninh Trí, cũng chuẩn bị luôn quần áo sạch cho anh.Lần đầu tiên Phương Ninh Trí nói dối Biên Việt nên không có chuyện không căng thẳng. Anh bước vào phòng tắm, cởi đồ, nhìn mình trong gương. Làn da tái nhợt lõa lồ dưới ánh đèn. Vẻ ngoài gầy yếu hiện giờ như được nhồi bông vậy.Anh nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình.
Số lần phải giải tỏa d.ục vọng dần nhiều lên, Phương Ninh Trí cảm thấy cơ thể mình như một cái động không đáy, cho dù tự làm gì cũng không thể lấp đầy nổi.
Chuyện như vậy anh không dám kể cho Biên Việt, chỉ đành chờ Biên Việt ra khỏi nhà hoặc đi làm thì lén lút mà làm.
Giống như đêm nay, cả ngày ở cạnh Biên Việt khiến anh cảm thấy người mình nóng như lửa đốt, muốn làm điều đó nhưng ngại hắn còn trong nhà nên không dám.
Cơm nước xong, hai người ngồi trên sô pha xem TV một lát, Phương Ninh Trí không chịu nổi nữa mới nói với Biên Việt: “Em muốn đi tắm.”
Biên Việt nghiêng đầu nhìn, cười hỏi: “Muốn tắ.m chung không?”
Phương Ninh Trí lắc đầu: “Em đi một mình thôi.” Biên Việt ngẩn người, định nói thêm điều gì nhưng nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của Phương Ninh Trí lại im lặng gật đầu.
Hắn đi xả nước tắm cho Phương Ninh Trí, cũng chuẩn bị luôn quần áo sạch cho anh.
Lần đầu tiên Phương Ninh Trí nói dối Biên Việt nên không có chuyện không căng thẳng. Anh bước vào phòng tắm, cởi đồ, nhìn mình trong gương. Làn da tái nhợt lõa lồ dưới ánh đèn. Vẻ ngoài gầy yếu hiện giờ như được nhồi bông vậy.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình.
Mưa Hoàng HônTác giả: Ngụy Tùng LươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịTrận mưa hè đi qua để lại vệt nước trên cửa sổ, không khí thoảng mùi bùn tanh. Biên Việt chống cằm nhìn giọt mưa đọng lại trên ngọn cây đang rung rung như sắp rơi xuống. Chuông vang lên, cô giáo bước vào lớp, chỉ đạo học sinh dọn dẹp bàn ghế. Trong phòng học ầm ầm tiếng bàn ghế kéo trên mặt đất. Nam và nữ phải ngồi tách nhau ra, người cao ngồi đằng sau, ai thấp ngồi đằng trước, thành tích kém cũng phải ra phía sau nên hội học sinh thể dục thể thao ngồi hết một khu dưới. Biên Việt dọn đồ xuống góc lớp. Chẳng mấy chốc bên cạnh đã xuất hiện ai đấy, hắn nghiêng đầu nhìn, đối phương cười hì hì gọi “anh Việt”. Biên Việt chẳng thấy buồn cười, cầm bút ném cậu ta, môi nhếch lên: “Biến.” “Chỗ của Phương Ninh Trí ở bên trên cơ mà, sao lại xuống dưới rồi.” Giọng cô giáo vang lên. Một bàn tay trắng trẻo kéo ghế bàn trên bàn Biên Việt đang ngồi ra. Áo sơ mi trắng, váy đen, mùi mưa trong không khí bị thay thế bằng hương thơm gì chẳng rõ. Biên Việt bất giác ngẩng lên nhìn nữ sinh chuẩn bị ngồi phía… Số lần phải giải tỏa d.ục vọng dần nhiều lên, Phương Ninh Trí cảm thấy cơ thể mình như một cái động không đáy, cho dù tự làm gì cũng không thể lấp đầy nổi.Chuyện như vậy anh không dám kể cho Biên Việt, chỉ đành chờ Biên Việt ra khỏi nhà hoặc đi làm thì lén lút mà làm.Giống như đêm nay, cả ngày ở cạnh Biên Việt khiến anh cảm thấy người mình nóng như lửa đốt, muốn làm điều đó nhưng ngại hắn còn trong nhà nên không dám.Cơm nước xong, hai người ngồi trên sô pha xem TV một lát, Phương Ninh Trí không chịu nổi nữa mới nói với Biên Việt: “Em muốn đi tắm.”Biên Việt nghiêng đầu nhìn, cười hỏi: “Muốn tắ.m chung không?”Phương Ninh Trí lắc đầu: “Em đi một mình thôi.” Biên Việt ngẩn người, định nói thêm điều gì nhưng nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của Phương Ninh Trí lại im lặng gật đầu.Hắn đi xả nước tắm cho Phương Ninh Trí, cũng chuẩn bị luôn quần áo sạch cho anh.Lần đầu tiên Phương Ninh Trí nói dối Biên Việt nên không có chuyện không căng thẳng. Anh bước vào phòng tắm, cởi đồ, nhìn mình trong gương. Làn da tái nhợt lõa lồ dưới ánh đèn. Vẻ ngoài gầy yếu hiện giờ như được nhồi bông vậy.Anh nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình.