Giang Thành độ giữa trưa, nắng gắt như lửa. Cả thành phố như một cái lò nướng, ở trung tâm thành phố, dòng xe cộ kẹt cứng giống hệt như những chiếc bánh quy bơ đang chờ được nướng chín. Thẩm Thính Hạ đóng laptop lại, sốt ruột nhìn ra ngoài cửa sổ. Xe taxi đã đứng tại chỗ một lúc lâu, vành đai xanh mới tinh như một sợi dây ranh giới, tiếng còi thay nhau vang lên, không khí như ngưng đọng lại khiến người ta hít thở khó khăn. Cô mở cửa sổ xe, hơi nóng tràn vào, phả lên gò má cô. Tài xế thấy được sự gấp gáp của cô, thở dài cười bảo: “Ở đây kẹt xe là chắc chắn rồi, tối nay trung tâm thương mại Hoan Mậu mới khai trương, ai cũng đang xếp hàng chờ vào trong đi dạo.” Cô lịch sự hỏi: “Đến Hoan Mậu còn khoảng bao lâu ạ?” “Chắc phải kẹt xe thêm nửa tiếng đó, nếu cô gấp thì đi bộ về trước rồi rẽ là đến.” Tài xế chỉ đường cho cô. “Được, làm phiền bác ạ.” Thẩm Thính Hạ gật đầu rồi trả tiếng xuống xe. Trung tâm thương mại không xa lắm nhưng nếu đi xe phải lái một vòng lớn, cô băng qua đường theo lối…
Chương 15: Ghế 6 hàng 7
Thính HạTác giả: Lộc LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGiang Thành độ giữa trưa, nắng gắt như lửa. Cả thành phố như một cái lò nướng, ở trung tâm thành phố, dòng xe cộ kẹt cứng giống hệt như những chiếc bánh quy bơ đang chờ được nướng chín. Thẩm Thính Hạ đóng laptop lại, sốt ruột nhìn ra ngoài cửa sổ. Xe taxi đã đứng tại chỗ một lúc lâu, vành đai xanh mới tinh như một sợi dây ranh giới, tiếng còi thay nhau vang lên, không khí như ngưng đọng lại khiến người ta hít thở khó khăn. Cô mở cửa sổ xe, hơi nóng tràn vào, phả lên gò má cô. Tài xế thấy được sự gấp gáp của cô, thở dài cười bảo: “Ở đây kẹt xe là chắc chắn rồi, tối nay trung tâm thương mại Hoan Mậu mới khai trương, ai cũng đang xếp hàng chờ vào trong đi dạo.” Cô lịch sự hỏi: “Đến Hoan Mậu còn khoảng bao lâu ạ?” “Chắc phải kẹt xe thêm nửa tiếng đó, nếu cô gấp thì đi bộ về trước rồi rẽ là đến.” Tài xế chỉ đường cho cô. “Được, làm phiền bác ạ.” Thẩm Thính Hạ gật đầu rồi trả tiếng xuống xe. Trung tâm thương mại không xa lắm nhưng nếu đi xe phải lái một vòng lớn, cô băng qua đường theo lối… Sau video kia, một tin tức tốt tiếp theo được đưa ra.Anh đã tỉnh lại, sức khỏe bắt đầu hồi phục, công ty báo bình an với mọi người, càng lúc càng có nhiều tin tức mới hơn. Cánh truyền thông đưa tin cuộc phẫu thuật của anh diễn ra rất thành công, may mắn trên mặt không có vết thương. Ngày anh được xuất viện, có phóng viên chụp được một tấm ảnh rất mờ, thiếu niên đội mũ lưỡi trai đen, trùm thêm mũ của áo chống nắng, chỉ để lộ ra gò má gầy gò.Vụ tai nạn lần ấy hệt như một quá trình niết bàn của anh, khí chất của thiếu niên không hề mất hết đi nhưng trông anh có thêm phần mạnh mẽ và lạnh nhạt. Anh gầy đi nhiều lắm nhưng ánh mắt trầm hơn cả mặt hồ.Từ đó về sau, anh luôn ở nhà chuyên tâm bồi dưỡng sức khỏe, chuẩn bị cho roadshow tuyên truyền “Thiếu niên Du”.Đạo diễn hứa hẹn với mọi người rằng trong ngày công chiếu phim, nhất định sẽ trả lại mọi người một Giang Tố tuyệt đẹp như trong phim.Về phần fan cuồng gây nên vụ tai nạn lần này, công ty quyết định hành động, truy cứu trách nhiệm đến cùng.Mỗi ngày cô đều leo l3n đỉnh tòa tháp Hạc Khê, thực hiện những gì mình đã hứa ban đầu để đổi lấy lời cầu nguyện linh ứng. Cô mua loại bóng đèn dễ lắp đặt trên mạng, quét dọn đài thờ Phật, mỗi ngày đều ngồi ở nơi cao nhất trong tòa tháp thở hồng hộc, tìm kiếm tin tức mới nhất của anh.Cô nghĩ, bốn năm là một con số rất rất dài.Có lẽ trong số mệnh anh có quý nhân, hoặc có lẽ tâm nguyện của cô đã đả động tấm lòng của một vị thần nào đó. Tóm lại chỉ cần anh tỉnh lại, cô nói được sẽ làm được, bốn năm không ngày nào ngủ thẳng giấc, ngày ngày đều đến đây quét dọn sạch sẽ. Cô tự nhận mình không phải là người quá cao thượng nhưng cô sợ nhỡ đâu mình dừng một ngày, ước nguyện kia lại không linh nữa.Đầu tháng tám, Giang Tố lộ diện lần đầu, đồng thời là tấm ảnh chụp lén của truyền thông. Lúc này đây giá trị con người anh đã rất cao nhưng anh vẫn ngồi trong tiệm lẩu gần trường trung học trực thuộc với Bốc Duệ Thành, tay cầm chai nước ngọt, cười vui tươi thoải mái.Cô leo ba tầng cầu thang, mồ hôi theo cằm nhỏ xuống màn hình. Nhìn tấm ảnh này hồi lâu, cô thấy vui mừng vì vụ tai nạn ấy không hề thay đổi bản chất của anh, khiến anh buồn bực không vui, anh vẫn là cậu thiếu niên tỏa sáng đó.Cô lau mồ hôi, cũng cười theo, rồi cắn răng tiếp tục đi về phía trước.Có lẽ mọi chuyện luôn có tốt có xấu, mệt đúng là mệt thật nhưng cô phát hiện, sau hai tháng leo tháp Hạc Khê, cô đã gầy đi tám cân.Hồi học lớp 12, cô cảm thấy mình hơi béo lên nên đã len lén nhịn ăn, buổi tối chỉ uống một chai sữa chua hoặc chỉ ăn một quả táo. Khoảng thời gian ấy cảm xúc không ổn định, thấy bạn học bưng đồ ăn thơm phức vào, cô cảm thấy khó chịu lắm.Ngày 15 tháng 8, bộ phim “Thiếu niên Du” do Giang Tố đóng chính chính thức mở bán vé.Hai tuần nữa là cô bắt đầu khai giảng tại trường đại học, cô vẫn chọn ở lại Giang Thành, thuận lợi được tuyển vào khoa tranh sơn dầu nổi tiếng của học viện mỹ thuật Giang Thành.Năm ấy, nhờ “Tuổi thanh xuân” mở đầu cho thị trường phim tình cảm thanh xuân, vì vậy khi “thiếu niên Du” ra mắt đã nhận được sự săn đón từ khán giả. Cô không giành được vé của suất chiếu sớm mà chỉ là một trong số những suất chiếu sau đó. Danh tiếng của bộ phim ngày càng tốt hơn, mọi người hình dung vai diễn Chu Du của anh là mối tình đầu của nhân gian, có lẽ sẽ không một cô gái nào không thích một chàng trai như vậy ở tuổi 17.Lượng fan hâm mộ theo dõi tài khoản Weibo của anh ngày càng nhiều, lần đầu tiên cô cảm nhận trực quan được cái gì gọi là bùng nổ lưu lượng, chỉ một tuần ngắn ngủi mà số liệu của anh bắt đầu có sự tăng vọt mạnh mẽ.Địa điểm cuối cùng của roadshow là Giang Thành.Cô thức dậy rất sớm, lúc đến rạp chiếu phim sớm hơn giờ làm việc của nhân viên, thậm chí xung quanh cô chưa hề có một ai.Trái tim cô đập loạn nhịp, sau khi nhập số và tên phim, máy tự động in vé.Cô nhặt lên, cụp mắt xác nhận lại.“Thiếu niên Du”, ghế 6 hàng 7.— Là chỗ ngồi của anh ở trường.
Thính HạTác giả: Lộc LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGiang Thành độ giữa trưa, nắng gắt như lửa. Cả thành phố như một cái lò nướng, ở trung tâm thành phố, dòng xe cộ kẹt cứng giống hệt như những chiếc bánh quy bơ đang chờ được nướng chín. Thẩm Thính Hạ đóng laptop lại, sốt ruột nhìn ra ngoài cửa sổ. Xe taxi đã đứng tại chỗ một lúc lâu, vành đai xanh mới tinh như một sợi dây ranh giới, tiếng còi thay nhau vang lên, không khí như ngưng đọng lại khiến người ta hít thở khó khăn. Cô mở cửa sổ xe, hơi nóng tràn vào, phả lên gò má cô. Tài xế thấy được sự gấp gáp của cô, thở dài cười bảo: “Ở đây kẹt xe là chắc chắn rồi, tối nay trung tâm thương mại Hoan Mậu mới khai trương, ai cũng đang xếp hàng chờ vào trong đi dạo.” Cô lịch sự hỏi: “Đến Hoan Mậu còn khoảng bao lâu ạ?” “Chắc phải kẹt xe thêm nửa tiếng đó, nếu cô gấp thì đi bộ về trước rồi rẽ là đến.” Tài xế chỉ đường cho cô. “Được, làm phiền bác ạ.” Thẩm Thính Hạ gật đầu rồi trả tiếng xuống xe. Trung tâm thương mại không xa lắm nhưng nếu đi xe phải lái một vòng lớn, cô băng qua đường theo lối… Sau video kia, một tin tức tốt tiếp theo được đưa ra.Anh đã tỉnh lại, sức khỏe bắt đầu hồi phục, công ty báo bình an với mọi người, càng lúc càng có nhiều tin tức mới hơn. Cánh truyền thông đưa tin cuộc phẫu thuật của anh diễn ra rất thành công, may mắn trên mặt không có vết thương. Ngày anh được xuất viện, có phóng viên chụp được một tấm ảnh rất mờ, thiếu niên đội mũ lưỡi trai đen, trùm thêm mũ của áo chống nắng, chỉ để lộ ra gò má gầy gò.Vụ tai nạn lần ấy hệt như một quá trình niết bàn của anh, khí chất của thiếu niên không hề mất hết đi nhưng trông anh có thêm phần mạnh mẽ và lạnh nhạt. Anh gầy đi nhiều lắm nhưng ánh mắt trầm hơn cả mặt hồ.Từ đó về sau, anh luôn ở nhà chuyên tâm bồi dưỡng sức khỏe, chuẩn bị cho roadshow tuyên truyền “Thiếu niên Du”.Đạo diễn hứa hẹn với mọi người rằng trong ngày công chiếu phim, nhất định sẽ trả lại mọi người một Giang Tố tuyệt đẹp như trong phim.Về phần fan cuồng gây nên vụ tai nạn lần này, công ty quyết định hành động, truy cứu trách nhiệm đến cùng.Mỗi ngày cô đều leo l3n đỉnh tòa tháp Hạc Khê, thực hiện những gì mình đã hứa ban đầu để đổi lấy lời cầu nguyện linh ứng. Cô mua loại bóng đèn dễ lắp đặt trên mạng, quét dọn đài thờ Phật, mỗi ngày đều ngồi ở nơi cao nhất trong tòa tháp thở hồng hộc, tìm kiếm tin tức mới nhất của anh.Cô nghĩ, bốn năm là một con số rất rất dài.Có lẽ trong số mệnh anh có quý nhân, hoặc có lẽ tâm nguyện của cô đã đả động tấm lòng của một vị thần nào đó. Tóm lại chỉ cần anh tỉnh lại, cô nói được sẽ làm được, bốn năm không ngày nào ngủ thẳng giấc, ngày ngày đều đến đây quét dọn sạch sẽ. Cô tự nhận mình không phải là người quá cao thượng nhưng cô sợ nhỡ đâu mình dừng một ngày, ước nguyện kia lại không linh nữa.Đầu tháng tám, Giang Tố lộ diện lần đầu, đồng thời là tấm ảnh chụp lén của truyền thông. Lúc này đây giá trị con người anh đã rất cao nhưng anh vẫn ngồi trong tiệm lẩu gần trường trung học trực thuộc với Bốc Duệ Thành, tay cầm chai nước ngọt, cười vui tươi thoải mái.Cô leo ba tầng cầu thang, mồ hôi theo cằm nhỏ xuống màn hình. Nhìn tấm ảnh này hồi lâu, cô thấy vui mừng vì vụ tai nạn ấy không hề thay đổi bản chất của anh, khiến anh buồn bực không vui, anh vẫn là cậu thiếu niên tỏa sáng đó.Cô lau mồ hôi, cũng cười theo, rồi cắn răng tiếp tục đi về phía trước.Có lẽ mọi chuyện luôn có tốt có xấu, mệt đúng là mệt thật nhưng cô phát hiện, sau hai tháng leo tháp Hạc Khê, cô đã gầy đi tám cân.Hồi học lớp 12, cô cảm thấy mình hơi béo lên nên đã len lén nhịn ăn, buổi tối chỉ uống một chai sữa chua hoặc chỉ ăn một quả táo. Khoảng thời gian ấy cảm xúc không ổn định, thấy bạn học bưng đồ ăn thơm phức vào, cô cảm thấy khó chịu lắm.Ngày 15 tháng 8, bộ phim “Thiếu niên Du” do Giang Tố đóng chính chính thức mở bán vé.Hai tuần nữa là cô bắt đầu khai giảng tại trường đại học, cô vẫn chọn ở lại Giang Thành, thuận lợi được tuyển vào khoa tranh sơn dầu nổi tiếng của học viện mỹ thuật Giang Thành.Năm ấy, nhờ “Tuổi thanh xuân” mở đầu cho thị trường phim tình cảm thanh xuân, vì vậy khi “thiếu niên Du” ra mắt đã nhận được sự săn đón từ khán giả. Cô không giành được vé của suất chiếu sớm mà chỉ là một trong số những suất chiếu sau đó. Danh tiếng của bộ phim ngày càng tốt hơn, mọi người hình dung vai diễn Chu Du của anh là mối tình đầu của nhân gian, có lẽ sẽ không một cô gái nào không thích một chàng trai như vậy ở tuổi 17.Lượng fan hâm mộ theo dõi tài khoản Weibo của anh ngày càng nhiều, lần đầu tiên cô cảm nhận trực quan được cái gì gọi là bùng nổ lưu lượng, chỉ một tuần ngắn ngủi mà số liệu của anh bắt đầu có sự tăng vọt mạnh mẽ.Địa điểm cuối cùng của roadshow là Giang Thành.Cô thức dậy rất sớm, lúc đến rạp chiếu phim sớm hơn giờ làm việc của nhân viên, thậm chí xung quanh cô chưa hề có một ai.Trái tim cô đập loạn nhịp, sau khi nhập số và tên phim, máy tự động in vé.Cô nhặt lên, cụp mắt xác nhận lại.“Thiếu niên Du”, ghế 6 hàng 7.— Là chỗ ngồi của anh ở trường.
Thính HạTác giả: Lộc LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGiang Thành độ giữa trưa, nắng gắt như lửa. Cả thành phố như một cái lò nướng, ở trung tâm thành phố, dòng xe cộ kẹt cứng giống hệt như những chiếc bánh quy bơ đang chờ được nướng chín. Thẩm Thính Hạ đóng laptop lại, sốt ruột nhìn ra ngoài cửa sổ. Xe taxi đã đứng tại chỗ một lúc lâu, vành đai xanh mới tinh như một sợi dây ranh giới, tiếng còi thay nhau vang lên, không khí như ngưng đọng lại khiến người ta hít thở khó khăn. Cô mở cửa sổ xe, hơi nóng tràn vào, phả lên gò má cô. Tài xế thấy được sự gấp gáp của cô, thở dài cười bảo: “Ở đây kẹt xe là chắc chắn rồi, tối nay trung tâm thương mại Hoan Mậu mới khai trương, ai cũng đang xếp hàng chờ vào trong đi dạo.” Cô lịch sự hỏi: “Đến Hoan Mậu còn khoảng bao lâu ạ?” “Chắc phải kẹt xe thêm nửa tiếng đó, nếu cô gấp thì đi bộ về trước rồi rẽ là đến.” Tài xế chỉ đường cho cô. “Được, làm phiền bác ạ.” Thẩm Thính Hạ gật đầu rồi trả tiếng xuống xe. Trung tâm thương mại không xa lắm nhưng nếu đi xe phải lái một vòng lớn, cô băng qua đường theo lối… Sau video kia, một tin tức tốt tiếp theo được đưa ra.Anh đã tỉnh lại, sức khỏe bắt đầu hồi phục, công ty báo bình an với mọi người, càng lúc càng có nhiều tin tức mới hơn. Cánh truyền thông đưa tin cuộc phẫu thuật của anh diễn ra rất thành công, may mắn trên mặt không có vết thương. Ngày anh được xuất viện, có phóng viên chụp được một tấm ảnh rất mờ, thiếu niên đội mũ lưỡi trai đen, trùm thêm mũ của áo chống nắng, chỉ để lộ ra gò má gầy gò.Vụ tai nạn lần ấy hệt như một quá trình niết bàn của anh, khí chất của thiếu niên không hề mất hết đi nhưng trông anh có thêm phần mạnh mẽ và lạnh nhạt. Anh gầy đi nhiều lắm nhưng ánh mắt trầm hơn cả mặt hồ.Từ đó về sau, anh luôn ở nhà chuyên tâm bồi dưỡng sức khỏe, chuẩn bị cho roadshow tuyên truyền “Thiếu niên Du”.Đạo diễn hứa hẹn với mọi người rằng trong ngày công chiếu phim, nhất định sẽ trả lại mọi người một Giang Tố tuyệt đẹp như trong phim.Về phần fan cuồng gây nên vụ tai nạn lần này, công ty quyết định hành động, truy cứu trách nhiệm đến cùng.Mỗi ngày cô đều leo l3n đỉnh tòa tháp Hạc Khê, thực hiện những gì mình đã hứa ban đầu để đổi lấy lời cầu nguyện linh ứng. Cô mua loại bóng đèn dễ lắp đặt trên mạng, quét dọn đài thờ Phật, mỗi ngày đều ngồi ở nơi cao nhất trong tòa tháp thở hồng hộc, tìm kiếm tin tức mới nhất của anh.Cô nghĩ, bốn năm là một con số rất rất dài.Có lẽ trong số mệnh anh có quý nhân, hoặc có lẽ tâm nguyện của cô đã đả động tấm lòng của một vị thần nào đó. Tóm lại chỉ cần anh tỉnh lại, cô nói được sẽ làm được, bốn năm không ngày nào ngủ thẳng giấc, ngày ngày đều đến đây quét dọn sạch sẽ. Cô tự nhận mình không phải là người quá cao thượng nhưng cô sợ nhỡ đâu mình dừng một ngày, ước nguyện kia lại không linh nữa.Đầu tháng tám, Giang Tố lộ diện lần đầu, đồng thời là tấm ảnh chụp lén của truyền thông. Lúc này đây giá trị con người anh đã rất cao nhưng anh vẫn ngồi trong tiệm lẩu gần trường trung học trực thuộc với Bốc Duệ Thành, tay cầm chai nước ngọt, cười vui tươi thoải mái.Cô leo ba tầng cầu thang, mồ hôi theo cằm nhỏ xuống màn hình. Nhìn tấm ảnh này hồi lâu, cô thấy vui mừng vì vụ tai nạn ấy không hề thay đổi bản chất của anh, khiến anh buồn bực không vui, anh vẫn là cậu thiếu niên tỏa sáng đó.Cô lau mồ hôi, cũng cười theo, rồi cắn răng tiếp tục đi về phía trước.Có lẽ mọi chuyện luôn có tốt có xấu, mệt đúng là mệt thật nhưng cô phát hiện, sau hai tháng leo tháp Hạc Khê, cô đã gầy đi tám cân.Hồi học lớp 12, cô cảm thấy mình hơi béo lên nên đã len lén nhịn ăn, buổi tối chỉ uống một chai sữa chua hoặc chỉ ăn một quả táo. Khoảng thời gian ấy cảm xúc không ổn định, thấy bạn học bưng đồ ăn thơm phức vào, cô cảm thấy khó chịu lắm.Ngày 15 tháng 8, bộ phim “Thiếu niên Du” do Giang Tố đóng chính chính thức mở bán vé.Hai tuần nữa là cô bắt đầu khai giảng tại trường đại học, cô vẫn chọn ở lại Giang Thành, thuận lợi được tuyển vào khoa tranh sơn dầu nổi tiếng của học viện mỹ thuật Giang Thành.Năm ấy, nhờ “Tuổi thanh xuân” mở đầu cho thị trường phim tình cảm thanh xuân, vì vậy khi “thiếu niên Du” ra mắt đã nhận được sự săn đón từ khán giả. Cô không giành được vé của suất chiếu sớm mà chỉ là một trong số những suất chiếu sau đó. Danh tiếng của bộ phim ngày càng tốt hơn, mọi người hình dung vai diễn Chu Du của anh là mối tình đầu của nhân gian, có lẽ sẽ không một cô gái nào không thích một chàng trai như vậy ở tuổi 17.Lượng fan hâm mộ theo dõi tài khoản Weibo của anh ngày càng nhiều, lần đầu tiên cô cảm nhận trực quan được cái gì gọi là bùng nổ lưu lượng, chỉ một tuần ngắn ngủi mà số liệu của anh bắt đầu có sự tăng vọt mạnh mẽ.Địa điểm cuối cùng của roadshow là Giang Thành.Cô thức dậy rất sớm, lúc đến rạp chiếu phim sớm hơn giờ làm việc của nhân viên, thậm chí xung quanh cô chưa hề có một ai.Trái tim cô đập loạn nhịp, sau khi nhập số và tên phim, máy tự động in vé.Cô nhặt lên, cụp mắt xác nhận lại.“Thiếu niên Du”, ghế 6 hàng 7.— Là chỗ ngồi của anh ở trường.