Giang Tiêu Nhiên tỉnh dậy lúc sáng sớm. Lúc đó ánh mặt trời không quá chói chang, ánh nắng yếu ớt chen vào khe hở của rèm cửa sổ, cửa sổ tỏa ra vầng sáng vàng nhạt, ánh lên bàn học chất đầy sách vở của cô.
Edit: Kiệt Gấu bụng bự: Thank you Ngạo cưa cưa đã edit chương này để động viên gấu và Đảo Gấu Mập ❤️ gru gru —————————————— Lúc này là hai giờ mười lăm phút chiều, đã hai tiếng trôi qua kể tử lúc Từ Diệp Vũ ngồi trên cái ghế này.
"Anh có thể làm trái với đạo lý nhân sinh, đưa em vào quỹ đạo của mình." _ Thời điểm Trịnh Ý Miên bước từ tàu điện ngầm ra, vừa lúc thấy được tin tức lớp trưởng vừa gửi trong lớp.
Thật là lãng mạn. Ngọt chết tôi rồi Đây là lần đầu tiên Nhiễm Dao tải xuống game mạnh mẽ thế này. Nguyên nhân là vì nhân vật Lý Bạch.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Nếu về hình mẫu lý tưởng thì nên giống như Kỷ Thời Diễn.”
Bắc Thành những ngày đầu tháng chín, nhiệt độ trong không khí vẫn cao như cũ. Màn đêm buông xuống, gió đêm mang theo một ít hơi nóng và hương thơm.
Editor: Mứt Chanh "Thật sự có thể được chứ?" "Không thành vấn đề, em lanh lợi lên một tí, mọi người sẽ tới ngay."
Giang Thành độ giữa trưa, nắng gắt như lửa. Cả thành phố như một cái lò nướng, ở trung tâm thành phố, dòng xe cộ kẹt cứng giống hệt như những chiếc bánh quy bơ đang chờ được nướng chín. Thẩm Thính Hạ đóng laptop lại, sốt ruột nhìn ra ngoài cửa sổ.
    “Em đáng yêu, em trưởng thành, em nói nhiều, em ngoan ngoãn, anh thích cái nào?”   “Đều thích.” ***