Tác giả:

1. Tôi định lật đổ cái bàn nhưng nhận ra nó không hề xê dịch chút nào. Tôi nhìn sang phía đối diện, thì ra Hoàng hậu và Quý phi đang đè chặt nó xuống. Đặc biệt là Quý phi, cả hàm răng đều cắn chặt lại. “Mỗi lần đánh bài đều thua, mà hễ thua thì lại nóng nảy muốn lật bàn. Tôi đã đề phòng chiêu này của cô từ lâu rồi.” Hoàng hậu tựa nửa người lên bàn, dùng tay bảo vệ quân bài: “Ta sắp lấy được tiền rồi, ngươi hết tiền chơi, đúng không?” Chậc, làm thế nào mà họ phát hiện ra vậy? Lần sau tôi sẽ thử chiêu khác. Tôi hừ lạnh, xắn tay áo ngồi xuống: “Tôi là người như vậy sao?” Quý phi chậc lưỡi hai cái, hơi nheo mắt lại: “Cô là người như thế nào, tôi biết rất rõ.” Cô ấy nắm lấy cổ tay tôi, ấn nó xuống bàn và rút những quân bài từ lòng bàn tay tôi ra. Hoàng hậu cau mày: “Ngươi còn trộm bài à?” Tôi cứng đầu, không chút ăn năn nói: “Những thứ ở trên bàn đánh bài sao có thể gọi là ăn trộm? Cái này gọi là so bài…” Quý phi thản nhiên khuyên nhủ Hoàng hậu: “Cô ấy đã thua gần nửa tháng lương rồi, trộm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...