Tác giả:

1. Ta bàng hoàng tỉnh dậy từ cơn á.c mộng. Nhìn quanh thấy một đám người vây quanh ta với vẻ mặt đầy lo lắng. Mẫu thân ngồi bên giường khóc lóc, còn phụ thân thì nghiêm mặt không hé lấy một lời. Ta chợt hoảng hốt, không phải ta sớm hẹo rồi sao? Ta bất chấp giơ tay tự vả mình hai cái thì thấy trên mặt đau rát. Mẫu thân vội vàng ôm chầm lấy ta, còn phụ thân thì quát lên: “Làm chuyện không ra thể thống gì, ngươi không biết xấu hổ à!” Ta giật mình s.ợ hãi trước cơn tức giận của phụ thân, đau đớn ở th@n dưới cũng khiến ta nhận ra sự tình trước mắt. Ký ức dần rõ ràng lại, ta nhớ ra Tiêu Cẩm Hạc bị trúng đ.ộ.c hoa nên đã làm trò bum ba là bum với ta. Lúc thần trí không rõ ràng, miệng hắn không ngừng gọi tên tỷ tỷ ta, nhưng lại cứ lôi kéo lấy ta không buông, bắt ta làm giải dược của hắn. 2. Tiêu Cẩm Hạc đến thăm ta. Nói cho văn vẻ thôi, chứ thực ra là đến nghe ngóng tình hình mới đúng. Hắn nói có kẻ k.h.ố.n n.ạ.n nào đó đã hạ thuốc, nhất định sẽ thay ta tìm ra kẻ đó để t.r.ả t.h.ù cho sự k.h.…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...