Giang Ứng Hoài nhíu mày, trên mặt không nhìn ra vui buồn. Hơn năm năm không gặp, anh đã thay đổi không ít, cả người cao lớn thon gầy, tản ra hơi thở xa cách tự phụ. Âu phục phác họa ra bả vai rộng lớn và vòng eo thon, dưới gọng kính viền vàng, ánh mắt tối tăm khó phân biệt. Tôi đã nghe rất nhiều lời đồn. Nói sau khi thế hệ trước của nhà họ Giang bỏ mình ngoài ý muốn, Giang Ứng Hoài kế thừa tài sản của nhà họ Giang, nhảy lên làm Thái tử gia của Bắc Kinh. Nói anh lạnh lùng, cấm dục, khó phân biệt vui buồn, lòng dạ rất sâu. Nói hai năm trước có người nhét phụ nữ lên giường anh, bị anh chỉnh đến mức suýt hết đường sống. Một người như vậy. Giờ phút này lại không để ý đến ánh mắt của những người khác, ngay trước mặt công chúng mà chặn lại em gái giao hàng vừa bẩn vừa nhếch nhác, là tôi đây. Giang Ứng Hoài nhỏ giọng hỏi: “Thằng đó đâu? Nó bảo em ra ngoài giao hàng à?” Tôi nói: “Đơn đặt hàng của anh đã đến, chúc anh dùng bữa vui vẻ, nếu như hài lòng thì hãy khen thưởng ủng hộ.” Giang Ứng Hoài…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...