Tác giả:

1. Tôi lê cơ thể kiệt sức của mình ra khỏi bệnh viện. Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên nhân rất nực cười, vẫn là không tránh khỏi có liên quan đến "người bạn" thanh mai trúc mã của anh. 2. Buổi tối ngày hôm trước, tôi cùng Bạch Ngọc Đình dự định về nhà một chuyến, trời bắt đầu đổ tuyết giữa đường, bông tuyết trắng xóa như lông ngỗng rơi xuống từng mảnh một. Tôi xoa bụng, trong lòng tràn đầy hạnh phúc. Tôi đặt tay lên tay Bạch Ngọc Đình đang để trên cần số: "Ông xã, hình như em cảm nhận được cục cưng đang chuyển động, anh có muốn sờ thử không?" Anh quay đầu lại nhìn tôi, nhướng mày: "Thật không?" Vừa nói anh vừa đánh tay lái đậu xe…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...