1 Cha ta từng dẫn ta đến trấn tú tài rồi dặn dò: “Nữ nhi gia không thể ra chiến trường, con ngoan ngoãn ở đây chờ cha trở lại, nơi đây mỹ nam nhiều vô kể, cha để lại cho con không ít tiền, con cứ lấy tiền này cho bọn họ đọc sách, biết đâu có thể tạo ra một Trạng Nguyên.” Ta cầm túi tiền nặng trịch, gật đầu mà cái hiểu cái không. “Nhớ nhé, nếu gặp ai đẹp trai thì phải xin thêm một lá hôn thư nữa.” Thế là thời niên thiếu không hiểu chuyện, ta cầm tiền của cha cho mấy người mà ta xem trọng. Nhưng tiếc là, chỉ có một mình Tống Nam Đình là đỗ được Trạng Nguyên. Những người khác sau khi thi rớt thì lũ lượt tới tìm ta từ hôn. Tống Nam Đình mặc áo bào màu đỏ, trước ngực có một đóa hoa hồng bằng lụa, hắn cưỡi con ngựa lớn, cao đầu quay lại trấn tú tài, các cô nương trong trấn đều ch ảy nước miếng đầy cả đất. Hắn đẹp trai thật đấy, nếu nói hắn là người đẹp nhất trấn tú tài cũng không ngoa. Lúc hắn cưỡi ngựa đến trước mặt ta, ta tặng cho hắn một cái đầu heo để lấy lòng, ngụ ý là chúc hắn đậu…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...