Lần thứ ba Chu Phi Trì nhìn đồng hồ đã là 23:15 phút, đã qua giờ hẹn một tiếng rưỡi. Nhiệt độ xuống nhanh vào ban đêm, người đi trên đường mặc áo khoác, còn anh chỉ mặc một cái áo ôm người tay ngắn màu đen, không bàn về chất lượng quần áo miễn sao nó sạch sẽ và vừa người. Chu Phi Trì dựa vào lan can, ẩn trong bóng tối, đôi chân dài đứng trên mặt đất, tựa như cách biệt với cái lạnh. Khi anh định bụng xem đồng hồ trên điện thoại đến lần thứ tư, chiếc ô tô lao tới với hai đèn nháy kép đang phát sáng. Mela màu trắng, giống hệt với màu áo Tô Dư mặc hôm nay. Khi xe dừng hẳn và mở khóa, Chu Phi Trì quen chân muốn đi vòng qua chỗ ghế phụ, thì Tô Dư xuống xe trước rồi nhường ghế lái lại cho anh. Thậm chí cô chẳng choàng khăn, độc một chiếc áo tay ngắn và váy ngắn, mái tóc dài bị gió lạnh thổi tung để lộ vầng trán đầy đặn và trắng mịn. Tô Dư tới đây từ tiệc rượu nên trông cực kỳ mệt mỏi. Cô có thể chợp mắt giây lát trên chặng đường hơn mười phút đến khách sạn này. Đèn trang trí trong xe có màu…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...