Giai nhân ở thành Đông đã đến tuổi thành thân, được cha mẹ gọi vào nhà chính. Cha nàng ân cần giảng dạy. Xích đu ở hậu viện đã dựng xong rồi, hai nha hoàn khỏe mạnh cũng đưa đến rồi. Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày nàng đều phải ra hậu viện chơi xích đu, để rồi gặp một tài tử đang ngâm thơ phía bên kia tường, nhìn hắn thật lâu hai lần, sau đó cùng hắn trốn nhà ra đi. Xong xuôi hết kịch bản này thì coi như đã gả làm thê tử người ta. Giai nhân hoang mang ngơ ngác: "Xích đu? Tài tử? Trốn nhà ra đi? Kịch bản này ở đâu ra?" "Hí kịch đều viết như vậy mà. Tiểu thư khuê các người nào cũng làm theo như thế." Ồ, tất cả tiểu thư khuê các đều phải làm như vậy sao? Giai nhân tấm tắc lắc đầu: "Vậy ta không làm tiểu thư khuê các. Ta thích Vương Nhị làm thợ mộc ở hậu viện. Hắn điêu khắc con khỉ còn giống khỉ hơn cả khỉ. Ta muốn sinh khỉ con cho hắn!" Cha mẹ nàng đều bị sốc đến choáng váng. Con gái họ thế mà dám nói ra những lời như vậy, thế mà dám đanh thép bảo không muốn làm tiểu thư khuê các! Thói đời…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...