Chương 01: Người đời đều tìm tiên, tiên có ở tầng trời thứ 9. Tầng trời thứ 5 gọi là Hồng Trần: phàm nhân, tu sĩ, yêu tinh, quỷ quái tất cả đều sinh hoạt tại đây. Tầng trời thứ 6 tên là Tiêu Dao: là nơi Đạo tổ yêu tộc vì người tu yêu mà khai sinh ra. Tầng trời thứ 7 có tên Thị Phi: chỉ hỏi sinh tử, không hỏi đúng sai, duy chỉ ma đạo mới có thể vào. Tầng trời thứ 8 mang tên Hoàng Tuyền: cai quản sinh tử luân hồi, người chưa chết không thể vào. Tầng trời thứ 9 là Tạo Hóa: thánh nhân, đàn tràng Đạo tổ là nơi mong mỏi trong lòng mọi thế nhân. Lúc này, tận cùng của tầng trời thứ 7. "Cát nhật hề thì lương, mục tương du hề thượng hoàng...." [Gió lành chừ ngày tốt Hớn hở chừ đón ngài ......... Bài thơ: Cửu Ca • Đông Hoàng Thái Nhất - Khuất Nguyên Bản dịch của Đào Duy Anh] Một nữ đạo sĩ mặc y phục rực rỡ tĩnh tọa trên đài sen, vẻ mặt hưng phấn, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa cùng sóng nước, trong miệng xướng câu thơ dâng tặng cho Đông Hoàng Thái Nhất, tư thái khoan thai, tự…
Chương 105
Sử Thượng Đệ Nhất Quỷ TuTác giả: Thanh Khâu Thiên DạTruyện Đam Mỹ, Truyện Tiên HiệpChương 01: Người đời đều tìm tiên, tiên có ở tầng trời thứ 9. Tầng trời thứ 5 gọi là Hồng Trần: phàm nhân, tu sĩ, yêu tinh, quỷ quái tất cả đều sinh hoạt tại đây. Tầng trời thứ 6 tên là Tiêu Dao: là nơi Đạo tổ yêu tộc vì người tu yêu mà khai sinh ra. Tầng trời thứ 7 có tên Thị Phi: chỉ hỏi sinh tử, không hỏi đúng sai, duy chỉ ma đạo mới có thể vào. Tầng trời thứ 8 mang tên Hoàng Tuyền: cai quản sinh tử luân hồi, người chưa chết không thể vào. Tầng trời thứ 9 là Tạo Hóa: thánh nhân, đàn tràng Đạo tổ là nơi mong mỏi trong lòng mọi thế nhân. Lúc này, tận cùng của tầng trời thứ 7. "Cát nhật hề thì lương, mục tương du hề thượng hoàng...." [Gió lành chừ ngày tốt Hớn hở chừ đón ngài ......... Bài thơ: Cửu Ca • Đông Hoàng Thái Nhất - Khuất Nguyên Bản dịch của Đào Duy Anh] Một nữ đạo sĩ mặc y phục rực rỡ tĩnh tọa trên đài sen, vẻ mặt hưng phấn, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa cùng sóng nước, trong miệng xướng câu thơ dâng tặng cho Đông Hoàng Thái Nhất, tư thái khoan thai, tự… Đã cập nhật chương 104 rồi nha"Tôi buộc lòng tôi với mọi ngườiĐể tình trang trải với trăm nơiĐể hồn tôi với bao hồn khổGần gũi nhau thêm mạnh khối đời"(Từ ấy – Tố Hữu)--------"Nhớ gì như nhớ người yêuTrăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngNhớ từng bản khói cùng sươngSớm khuya bếp lửa người thương đi về.Nhớ từng rừng nứa bờ treNgòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy.Ta đi, ta nhớ những ngàyMình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi..."(Việt Bắc – Tố Hữu)---------"Tạm biệt đời ta yêu quý nhấtCòn mấy dòng thơ, một nắm troThơ gửi bạn đường. Tro bón đấtSống là cho. Chết cũng là cho".
Đã cập nhật chương 104 rồi nha
"Tôi buộc lòng tôi với mọi người
Để tình trang trải với trăm nơi
Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời"
(Từ ấy – Tố Hữu)
--------
"Nhớ gì như nhớ người yêu
Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.
Nhớ từng rừng nứa bờ tre
Ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy.
Ta đi, ta nhớ những ngày
Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi..."
(Việt Bắc – Tố Hữu)
---------
"Tạm biệt đời ta yêu quý nhất
Còn mấy dòng thơ, một nắm tro
Thơ gửi bạn đường. Tro bón đất
Sống là cho. Chết cũng là cho".
Sử Thượng Đệ Nhất Quỷ TuTác giả: Thanh Khâu Thiên DạTruyện Đam Mỹ, Truyện Tiên HiệpChương 01: Người đời đều tìm tiên, tiên có ở tầng trời thứ 9. Tầng trời thứ 5 gọi là Hồng Trần: phàm nhân, tu sĩ, yêu tinh, quỷ quái tất cả đều sinh hoạt tại đây. Tầng trời thứ 6 tên là Tiêu Dao: là nơi Đạo tổ yêu tộc vì người tu yêu mà khai sinh ra. Tầng trời thứ 7 có tên Thị Phi: chỉ hỏi sinh tử, không hỏi đúng sai, duy chỉ ma đạo mới có thể vào. Tầng trời thứ 8 mang tên Hoàng Tuyền: cai quản sinh tử luân hồi, người chưa chết không thể vào. Tầng trời thứ 9 là Tạo Hóa: thánh nhân, đàn tràng Đạo tổ là nơi mong mỏi trong lòng mọi thế nhân. Lúc này, tận cùng của tầng trời thứ 7. "Cát nhật hề thì lương, mục tương du hề thượng hoàng...." [Gió lành chừ ngày tốt Hớn hở chừ đón ngài ......... Bài thơ: Cửu Ca • Đông Hoàng Thái Nhất - Khuất Nguyên Bản dịch của Đào Duy Anh] Một nữ đạo sĩ mặc y phục rực rỡ tĩnh tọa trên đài sen, vẻ mặt hưng phấn, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa cùng sóng nước, trong miệng xướng câu thơ dâng tặng cho Đông Hoàng Thái Nhất, tư thái khoan thai, tự… Đã cập nhật chương 104 rồi nha"Tôi buộc lòng tôi với mọi ngườiĐể tình trang trải với trăm nơiĐể hồn tôi với bao hồn khổGần gũi nhau thêm mạnh khối đời"(Từ ấy – Tố Hữu)--------"Nhớ gì như nhớ người yêuTrăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngNhớ từng bản khói cùng sươngSớm khuya bếp lửa người thương đi về.Nhớ từng rừng nứa bờ treNgòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy.Ta đi, ta nhớ những ngàyMình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi..."(Việt Bắc – Tố Hữu)---------"Tạm biệt đời ta yêu quý nhấtCòn mấy dòng thơ, một nắm troThơ gửi bạn đường. Tro bón đấtSống là cho. Chết cũng là cho".