Tôi theo đuổi Thẩm Chấp tận 4 năm trời cuối cùng cũng được như ý nguyện. Ai cũng cười nhạo nói tôi đúng là thiểm cẩu*, tự mình đưa tới cửa, nhưng tôi cũng chả thèm để ý lắm, bởi vì bọn họ cũng không có được Thẩm Chấp. (Thiểm cẩu: ý nói một người mặt dày theo đuổi người khác dù biết đối phương không hề thích mình) Tôi theo đuổi Thẩm Chấp 4 năm, thậm chí còn không sợ thức khuya, bằng mọi giá cố gắng học tập chỉ vì để có thể học cùng một trường đại học với anh. Từ cấp 3 cho tới đại học, tôi đã kiên trì như thế nào chắc ai cũng biết. Ông trời cũng không phụ lòng người. Không lâu sau khi năm thứ ba đại học khai giảng, mong ước của tôi cũng đã thành sự thật. Thẩm Chấp cuối cùng cũng đồng ý làm bạn trai của tôi. Hôm đó tôi thật sự rất hạnh phúc, nếu không phải bạn cùng phòng hợp sức giữ tôi lại, chắc là tôi đã phát điên chạy 2 vòng quanh trường rồi. Thu Thu lấy khoai tây chiên bịt miệng tôi lại, ánh mắt "chỉ tiếc rèn sắt không thép" nhìn tôi đến nỗi sởn cả da gà. Mặt dày, mặt dày, dày tới độ…
Chương 10
Cả Hai Đều SaiTác giả: Trạc Chi VũTruyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTôi theo đuổi Thẩm Chấp tận 4 năm trời cuối cùng cũng được như ý nguyện. Ai cũng cười nhạo nói tôi đúng là thiểm cẩu*, tự mình đưa tới cửa, nhưng tôi cũng chả thèm để ý lắm, bởi vì bọn họ cũng không có được Thẩm Chấp. (Thiểm cẩu: ý nói một người mặt dày theo đuổi người khác dù biết đối phương không hề thích mình) Tôi theo đuổi Thẩm Chấp 4 năm, thậm chí còn không sợ thức khuya, bằng mọi giá cố gắng học tập chỉ vì để có thể học cùng một trường đại học với anh. Từ cấp 3 cho tới đại học, tôi đã kiên trì như thế nào chắc ai cũng biết. Ông trời cũng không phụ lòng người. Không lâu sau khi năm thứ ba đại học khai giảng, mong ước của tôi cũng đã thành sự thật. Thẩm Chấp cuối cùng cũng đồng ý làm bạn trai của tôi. Hôm đó tôi thật sự rất hạnh phúc, nếu không phải bạn cùng phòng hợp sức giữ tôi lại, chắc là tôi đã phát điên chạy 2 vòng quanh trường rồi. Thu Thu lấy khoai tây chiên bịt miệng tôi lại, ánh mắt "chỉ tiếc rèn sắt không thép" nhìn tôi đến nỗi sởn cả da gà. Mặt dày, mặt dày, dày tới độ… Tôi đi du học rồi vẫn thường xuyên liên lạc với Thu Thu."Cứu mình, cậu không biết Lâm Uyển xấu hổ như nào đâu. Lốp xe dự phòng* của cô ta lại dám tìm tới cửa, cùng với Thẩm Chấp đánh nhau một trận. Chậc chậc chậc,.... rồi hình như bọn họ chia tay ngay sau đó." Thu Thu kể về những chuyện bát quái* ở trường.(Lốp xe dự phòng: ý trên mặt chữ, như kiểu bạn đã có bồ rồi nhưng mà vẫn mập mờ với thêm vài người để dự phòng á.)(Chuyện bát quái: tin tức drama)"À còn nữa, có một soái ca gương mặt y như Thẩm Chấp đến tìm anh ta, cũng không biết anh ấy đã nói với Thẩm Chấp những gì mà mấy ngày nay Thẩm Chấp cứ đuổi theo mình xin thông tin liên lạc của cậu." Thu Thu đột nhiên nói ra chuyện này, trong lòng tôi có chút sợ hãi."Cậu yên tâm, mình không nói cho anh ta biết đâu." Thu Thu đột nhiên trở nên rất nghiêm túc."Cảm ơn cậu, Thu Thu." Tôi rất cảm kích."Haizz, cảm ơn cái gì chứ, cậu ở nước ngoài lo học tập cho tốt, nhớ chăm sóc bản thân đấy nha. Mình phải lên lớp rồi." Cậu ấy cầm điện thoại vừa đi vừa nói chuyện. Tôi liền gật đầu đồng ý, sau đó thì cúp điện thoại.Nhưng mà không lâu sau đó, lại có điện thoại của Thu Thu gọi đến. Tôi suy nghĩ một chút, vẫn là bấm nhận."Sao vậy, Thu Thu?" Tôi lên tiếng trước. Bên kia điện thoại chỉ nghe thấy tiếng ai đó hít thở, tôi nắm chặt điện thoại, đây không phải Thu Thu."Hứa Chiêu Nguyệt, những gì cậu ta nói, có phải là thật không?" Là giọng của Thẩm Chấp, tôi không biết Dụ Chi đã nói gì nên tôi im lặng không lên tiếng."Em đã từng thích tôi đúng không, Hứa Chiêu Nguyệt. Không phải là vì hắn, có phải em đã từng chân chính thích tôi đúng không?" Thẩm Chấp cố chấp hỏi, nhưng tôi không biết phải trả lời như thế nào. Thích à, tôi đương nhiên là đã từng thích anh.Tôi trầm mặc không nói gì như một lời khẳng định."Hứa Chiêu Nguyệt, em trở về đi, em trở về rồi chúng ta bắt đầu lại từ đầu được không?" Anh ấy lại đột nhiên lên tiếng, tôi có chút mệt mỏi.Bỗng nhiên, tôi nghe thấy giọng Thu Thu truyền đến: "Này, anh giữ chút thể diện đi, sao lại cướp điện thoại của tôi." Bên kia điện thoại ầm ĩ, sau đó thì cũng cúp máy.
Cả Hai Đều SaiTác giả: Trạc Chi VũTruyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTôi theo đuổi Thẩm Chấp tận 4 năm trời cuối cùng cũng được như ý nguyện. Ai cũng cười nhạo nói tôi đúng là thiểm cẩu*, tự mình đưa tới cửa, nhưng tôi cũng chả thèm để ý lắm, bởi vì bọn họ cũng không có được Thẩm Chấp. (Thiểm cẩu: ý nói một người mặt dày theo đuổi người khác dù biết đối phương không hề thích mình) Tôi theo đuổi Thẩm Chấp 4 năm, thậm chí còn không sợ thức khuya, bằng mọi giá cố gắng học tập chỉ vì để có thể học cùng một trường đại học với anh. Từ cấp 3 cho tới đại học, tôi đã kiên trì như thế nào chắc ai cũng biết. Ông trời cũng không phụ lòng người. Không lâu sau khi năm thứ ba đại học khai giảng, mong ước của tôi cũng đã thành sự thật. Thẩm Chấp cuối cùng cũng đồng ý làm bạn trai của tôi. Hôm đó tôi thật sự rất hạnh phúc, nếu không phải bạn cùng phòng hợp sức giữ tôi lại, chắc là tôi đã phát điên chạy 2 vòng quanh trường rồi. Thu Thu lấy khoai tây chiên bịt miệng tôi lại, ánh mắt "chỉ tiếc rèn sắt không thép" nhìn tôi đến nỗi sởn cả da gà. Mặt dày, mặt dày, dày tới độ… Tôi đi du học rồi vẫn thường xuyên liên lạc với Thu Thu."Cứu mình, cậu không biết Lâm Uyển xấu hổ như nào đâu. Lốp xe dự phòng* của cô ta lại dám tìm tới cửa, cùng với Thẩm Chấp đánh nhau một trận. Chậc chậc chậc,.... rồi hình như bọn họ chia tay ngay sau đó." Thu Thu kể về những chuyện bát quái* ở trường.(Lốp xe dự phòng: ý trên mặt chữ, như kiểu bạn đã có bồ rồi nhưng mà vẫn mập mờ với thêm vài người để dự phòng á.)(Chuyện bát quái: tin tức drama)"À còn nữa, có một soái ca gương mặt y như Thẩm Chấp đến tìm anh ta, cũng không biết anh ấy đã nói với Thẩm Chấp những gì mà mấy ngày nay Thẩm Chấp cứ đuổi theo mình xin thông tin liên lạc của cậu." Thu Thu đột nhiên nói ra chuyện này, trong lòng tôi có chút sợ hãi."Cậu yên tâm, mình không nói cho anh ta biết đâu." Thu Thu đột nhiên trở nên rất nghiêm túc."Cảm ơn cậu, Thu Thu." Tôi rất cảm kích."Haizz, cảm ơn cái gì chứ, cậu ở nước ngoài lo học tập cho tốt, nhớ chăm sóc bản thân đấy nha. Mình phải lên lớp rồi." Cậu ấy cầm điện thoại vừa đi vừa nói chuyện. Tôi liền gật đầu đồng ý, sau đó thì cúp điện thoại.Nhưng mà không lâu sau đó, lại có điện thoại của Thu Thu gọi đến. Tôi suy nghĩ một chút, vẫn là bấm nhận."Sao vậy, Thu Thu?" Tôi lên tiếng trước. Bên kia điện thoại chỉ nghe thấy tiếng ai đó hít thở, tôi nắm chặt điện thoại, đây không phải Thu Thu."Hứa Chiêu Nguyệt, những gì cậu ta nói, có phải là thật không?" Là giọng của Thẩm Chấp, tôi không biết Dụ Chi đã nói gì nên tôi im lặng không lên tiếng."Em đã từng thích tôi đúng không, Hứa Chiêu Nguyệt. Không phải là vì hắn, có phải em đã từng chân chính thích tôi đúng không?" Thẩm Chấp cố chấp hỏi, nhưng tôi không biết phải trả lời như thế nào. Thích à, tôi đương nhiên là đã từng thích anh.Tôi trầm mặc không nói gì như một lời khẳng định."Hứa Chiêu Nguyệt, em trở về đi, em trở về rồi chúng ta bắt đầu lại từ đầu được không?" Anh ấy lại đột nhiên lên tiếng, tôi có chút mệt mỏi.Bỗng nhiên, tôi nghe thấy giọng Thu Thu truyền đến: "Này, anh giữ chút thể diện đi, sao lại cướp điện thoại của tôi." Bên kia điện thoại ầm ĩ, sau đó thì cũng cúp máy.
Cả Hai Đều SaiTác giả: Trạc Chi VũTruyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTôi theo đuổi Thẩm Chấp tận 4 năm trời cuối cùng cũng được như ý nguyện. Ai cũng cười nhạo nói tôi đúng là thiểm cẩu*, tự mình đưa tới cửa, nhưng tôi cũng chả thèm để ý lắm, bởi vì bọn họ cũng không có được Thẩm Chấp. (Thiểm cẩu: ý nói một người mặt dày theo đuổi người khác dù biết đối phương không hề thích mình) Tôi theo đuổi Thẩm Chấp 4 năm, thậm chí còn không sợ thức khuya, bằng mọi giá cố gắng học tập chỉ vì để có thể học cùng một trường đại học với anh. Từ cấp 3 cho tới đại học, tôi đã kiên trì như thế nào chắc ai cũng biết. Ông trời cũng không phụ lòng người. Không lâu sau khi năm thứ ba đại học khai giảng, mong ước của tôi cũng đã thành sự thật. Thẩm Chấp cuối cùng cũng đồng ý làm bạn trai của tôi. Hôm đó tôi thật sự rất hạnh phúc, nếu không phải bạn cùng phòng hợp sức giữ tôi lại, chắc là tôi đã phát điên chạy 2 vòng quanh trường rồi. Thu Thu lấy khoai tây chiên bịt miệng tôi lại, ánh mắt "chỉ tiếc rèn sắt không thép" nhìn tôi đến nỗi sởn cả da gà. Mặt dày, mặt dày, dày tới độ… Tôi đi du học rồi vẫn thường xuyên liên lạc với Thu Thu."Cứu mình, cậu không biết Lâm Uyển xấu hổ như nào đâu. Lốp xe dự phòng* của cô ta lại dám tìm tới cửa, cùng với Thẩm Chấp đánh nhau một trận. Chậc chậc chậc,.... rồi hình như bọn họ chia tay ngay sau đó." Thu Thu kể về những chuyện bát quái* ở trường.(Lốp xe dự phòng: ý trên mặt chữ, như kiểu bạn đã có bồ rồi nhưng mà vẫn mập mờ với thêm vài người để dự phòng á.)(Chuyện bát quái: tin tức drama)"À còn nữa, có một soái ca gương mặt y như Thẩm Chấp đến tìm anh ta, cũng không biết anh ấy đã nói với Thẩm Chấp những gì mà mấy ngày nay Thẩm Chấp cứ đuổi theo mình xin thông tin liên lạc của cậu." Thu Thu đột nhiên nói ra chuyện này, trong lòng tôi có chút sợ hãi."Cậu yên tâm, mình không nói cho anh ta biết đâu." Thu Thu đột nhiên trở nên rất nghiêm túc."Cảm ơn cậu, Thu Thu." Tôi rất cảm kích."Haizz, cảm ơn cái gì chứ, cậu ở nước ngoài lo học tập cho tốt, nhớ chăm sóc bản thân đấy nha. Mình phải lên lớp rồi." Cậu ấy cầm điện thoại vừa đi vừa nói chuyện. Tôi liền gật đầu đồng ý, sau đó thì cúp điện thoại.Nhưng mà không lâu sau đó, lại có điện thoại của Thu Thu gọi đến. Tôi suy nghĩ một chút, vẫn là bấm nhận."Sao vậy, Thu Thu?" Tôi lên tiếng trước. Bên kia điện thoại chỉ nghe thấy tiếng ai đó hít thở, tôi nắm chặt điện thoại, đây không phải Thu Thu."Hứa Chiêu Nguyệt, những gì cậu ta nói, có phải là thật không?" Là giọng của Thẩm Chấp, tôi không biết Dụ Chi đã nói gì nên tôi im lặng không lên tiếng."Em đã từng thích tôi đúng không, Hứa Chiêu Nguyệt. Không phải là vì hắn, có phải em đã từng chân chính thích tôi đúng không?" Thẩm Chấp cố chấp hỏi, nhưng tôi không biết phải trả lời như thế nào. Thích à, tôi đương nhiên là đã từng thích anh.Tôi trầm mặc không nói gì như một lời khẳng định."Hứa Chiêu Nguyệt, em trở về đi, em trở về rồi chúng ta bắt đầu lại từ đầu được không?" Anh ấy lại đột nhiên lên tiếng, tôi có chút mệt mỏi.Bỗng nhiên, tôi nghe thấy giọng Thu Thu truyền đến: "Này, anh giữ chút thể diện đi, sao lại cướp điện thoại của tôi." Bên kia điện thoại ầm ĩ, sau đó thì cũng cúp máy.