"Ở Lục gia, nhất định phải nghe lời ông Lục." Rẽ thêm hai khúc cua nữa là đến nơi, Kim Tiểu Ngọc dặn dò lần thứ ba. Bà mở túi xách, rút ra hai ngàn đồng: "Tiền mặt trên người mẹ chỉ có từng này, nếu thiếu, con xin Chu Chính An thêm." Chu Kiều vâng một tiếng, nhận lấy. Nhắc đến cái tên đó, Kim Tiểu Ngọc liền có chút tức giận, Chu Kiều vội vàng đưa qua một viên kẹo: "Mẹ, vị quả đào mật này." Kim Tiểu Ngọc lấy tay ngăn lại, liếc nhìn ngoài cửa sổ, "Đến nơi rồi." Cửa chính của Thành ủy vừa mới sửa sang lại, cao ngất ngay ngắn. Lính gác xác minh thân phận hai người xong xuôi, tay chào theo nghi lễ, cho xe đi qua. Lái hai vòng qua một khu vực toàn cây xanh, xe dừng trước căn nhà kiểu tây có hàng tường đỏ. Đây là lần đầu tiên Chu Kiều tới Lục gia. Cô ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, đôi mắt thành thành thật thật cụp xuống, không dám nhìn loạn. Bên cạnh là Kim Tiểu Ngọc đang kể khổ với bà Lục, đem cuộc hôn nhân mấp mô của mình nói thành một bộ phim bom tấn hàng năm. Than thở khóc lóc, cảm tình…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...