Lời editor: Tác giả chơi chữ tên truyện, 渺渺兮予怀 vốn là câu thơ trong bài Tiền Xích Bích Phú của Tô Đông Pha, nhà văn Phan Kế Bính có dịch "Nhớ ai canh cánh bên lòng". Miểu Miểu cũng là tên thân mật của em thụ trong truyện, có thể hiểu một nghĩa khác là "Miểu Miểu mang thai con tôi". Tui đã dịch lại tên truyện cho hợp lý nhất. Một tháng trước sự kiện chụp ảnh. Hạ Miểu đến văn phòng đúng lúc chín giờ. Cách sắp xếp trên bàn làm việc hơi khác thường ngày, có thêm bó hoa phấn hồng và hộp quà thắt nơ bên cạnh tập tài liệu. Hạ Miểu ngẩn người, đi vào mới nhìn rõ lời chúc trên thiệp trong bó hoa, xem ra là các đồng nghiệp cùng nhóm gửi. Sáng sớm trong phòng làm việc có chút náo nhiệt, trong tiếng tiếng bước chân lui tới truyền đến một giọng nữ trong veo sau lưng Hạ Miểu: "Thầy Tiểu Hạ, chú Trịnh gọi điện thoại nói đến đầu đường rồi, bảo chúng ta thu dọn đồ đạc xuống tầng." Hạ Miểu nghe tiếng quay đầu lại, là một Beta nữ nhỏ tuổi, Ôn Nhạc. Không biết có phải bởi vì hôm nay phải đi gặp khách…
Chương 39: 39: Ngoại truyện 11: Lậu lậu và làm nũng
Thương Nhớ Khôn NguôiTác giả: Tùng Lý Đích Điện Đăng PhaoTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngLời editor: Tác giả chơi chữ tên truyện, 渺渺兮予怀 vốn là câu thơ trong bài Tiền Xích Bích Phú của Tô Đông Pha, nhà văn Phan Kế Bính có dịch "Nhớ ai canh cánh bên lòng". Miểu Miểu cũng là tên thân mật của em thụ trong truyện, có thể hiểu một nghĩa khác là "Miểu Miểu mang thai con tôi". Tui đã dịch lại tên truyện cho hợp lý nhất. Một tháng trước sự kiện chụp ảnh. Hạ Miểu đến văn phòng đúng lúc chín giờ. Cách sắp xếp trên bàn làm việc hơi khác thường ngày, có thêm bó hoa phấn hồng và hộp quà thắt nơ bên cạnh tập tài liệu. Hạ Miểu ngẩn người, đi vào mới nhìn rõ lời chúc trên thiệp trong bó hoa, xem ra là các đồng nghiệp cùng nhóm gửi. Sáng sớm trong phòng làm việc có chút náo nhiệt, trong tiếng tiếng bước chân lui tới truyền đến một giọng nữ trong veo sau lưng Hạ Miểu: "Thầy Tiểu Hạ, chú Trịnh gọi điện thoại nói đến đầu đường rồi, bảo chúng ta thu dọn đồ đạc xuống tầng." Hạ Miểu nghe tiếng quay đầu lại, là một Beta nữ nhỏ tuổi, Ôn Nhạc. Không biết có phải bởi vì hôm nay phải đi gặp khách… Trước đây Lậu lậu rất thích làm nũng, lúc nói chuyện với cậu toàn giọng sữa, đến bốn năm tuổi vẫn còn như vậy.Khi đó Mục Trụ Thâm vừa mới làm ba không có kinh nghiệm (lương tâm) cảm thấy hóa ra khi còn bé Alpha có thể như vậy, thấy thú vị, sau đó xấu xa học theo Lậu lậu bĩu môi bắt chước giọng sữa của bé.Lậu lậu dùng tay nhỏ ôm cổ Hạ Miểu, làm nũng: Ba ơi, con muốn ăn màn thầu nóng hôi hổi.Mục Trụ Thâm cũng học theo bĩu môi "Miểu Miểu anh cũng muốn ăn màn thầu nóng hôi hổi."Mục Trụ Thâm học Lậu lậu nói chuyện thường thường một mình cười đến khi run rẩy ngã xuống đất.Lậu lậu bị bắt chước nói chuyện cũng rất giận, giơ nắm đấm nhỏ muốn đánh ngực ba.Kết quả đánh không thắng, vài lần sau tức khóc.Sau đó Hạ Miểu rất bận, vừa phải dỗ Lậu lậu, vừa phải mắng Lão Mục.Hạ Miểu: Mục Trụ Thâm này rất ngây thơ và nhàm chán.Sau đó Mãn Mãn ra đời, lúc Mãn Mãn tập nói chỉ có Mục Trụ Thâm nói chuyện làm màu.Mục Trụ Thâm: "Con xem, đây là con dzịt. Con dzịt. Con dzịt vàng."Mãn Mãn: Cạc cạc!Hạ Miểu: Đừng dạy Mãn Mãn đọc những từ nặng nề, sau này không sửa được!Ông cụ non Lậu lậu: Ba làm màu trẻ con quá, lại còn con dzịt, đã lớn tướng thế rồi. (trào phúng)
Thương Nhớ Khôn NguôiTác giả: Tùng Lý Đích Điện Đăng PhaoTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngLời editor: Tác giả chơi chữ tên truyện, 渺渺兮予怀 vốn là câu thơ trong bài Tiền Xích Bích Phú của Tô Đông Pha, nhà văn Phan Kế Bính có dịch "Nhớ ai canh cánh bên lòng". Miểu Miểu cũng là tên thân mật của em thụ trong truyện, có thể hiểu một nghĩa khác là "Miểu Miểu mang thai con tôi". Tui đã dịch lại tên truyện cho hợp lý nhất. Một tháng trước sự kiện chụp ảnh. Hạ Miểu đến văn phòng đúng lúc chín giờ. Cách sắp xếp trên bàn làm việc hơi khác thường ngày, có thêm bó hoa phấn hồng và hộp quà thắt nơ bên cạnh tập tài liệu. Hạ Miểu ngẩn người, đi vào mới nhìn rõ lời chúc trên thiệp trong bó hoa, xem ra là các đồng nghiệp cùng nhóm gửi. Sáng sớm trong phòng làm việc có chút náo nhiệt, trong tiếng tiếng bước chân lui tới truyền đến một giọng nữ trong veo sau lưng Hạ Miểu: "Thầy Tiểu Hạ, chú Trịnh gọi điện thoại nói đến đầu đường rồi, bảo chúng ta thu dọn đồ đạc xuống tầng." Hạ Miểu nghe tiếng quay đầu lại, là một Beta nữ nhỏ tuổi, Ôn Nhạc. Không biết có phải bởi vì hôm nay phải đi gặp khách… Trước đây Lậu lậu rất thích làm nũng, lúc nói chuyện với cậu toàn giọng sữa, đến bốn năm tuổi vẫn còn như vậy.Khi đó Mục Trụ Thâm vừa mới làm ba không có kinh nghiệm (lương tâm) cảm thấy hóa ra khi còn bé Alpha có thể như vậy, thấy thú vị, sau đó xấu xa học theo Lậu lậu bĩu môi bắt chước giọng sữa của bé.Lậu lậu dùng tay nhỏ ôm cổ Hạ Miểu, làm nũng: Ba ơi, con muốn ăn màn thầu nóng hôi hổi.Mục Trụ Thâm cũng học theo bĩu môi "Miểu Miểu anh cũng muốn ăn màn thầu nóng hôi hổi."Mục Trụ Thâm học Lậu lậu nói chuyện thường thường một mình cười đến khi run rẩy ngã xuống đất.Lậu lậu bị bắt chước nói chuyện cũng rất giận, giơ nắm đấm nhỏ muốn đánh ngực ba.Kết quả đánh không thắng, vài lần sau tức khóc.Sau đó Hạ Miểu rất bận, vừa phải dỗ Lậu lậu, vừa phải mắng Lão Mục.Hạ Miểu: Mục Trụ Thâm này rất ngây thơ và nhàm chán.Sau đó Mãn Mãn ra đời, lúc Mãn Mãn tập nói chỉ có Mục Trụ Thâm nói chuyện làm màu.Mục Trụ Thâm: "Con xem, đây là con dzịt. Con dzịt. Con dzịt vàng."Mãn Mãn: Cạc cạc!Hạ Miểu: Đừng dạy Mãn Mãn đọc những từ nặng nề, sau này không sửa được!Ông cụ non Lậu lậu: Ba làm màu trẻ con quá, lại còn con dzịt, đã lớn tướng thế rồi. (trào phúng)
Thương Nhớ Khôn NguôiTác giả: Tùng Lý Đích Điện Đăng PhaoTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngLời editor: Tác giả chơi chữ tên truyện, 渺渺兮予怀 vốn là câu thơ trong bài Tiền Xích Bích Phú của Tô Đông Pha, nhà văn Phan Kế Bính có dịch "Nhớ ai canh cánh bên lòng". Miểu Miểu cũng là tên thân mật của em thụ trong truyện, có thể hiểu một nghĩa khác là "Miểu Miểu mang thai con tôi". Tui đã dịch lại tên truyện cho hợp lý nhất. Một tháng trước sự kiện chụp ảnh. Hạ Miểu đến văn phòng đúng lúc chín giờ. Cách sắp xếp trên bàn làm việc hơi khác thường ngày, có thêm bó hoa phấn hồng và hộp quà thắt nơ bên cạnh tập tài liệu. Hạ Miểu ngẩn người, đi vào mới nhìn rõ lời chúc trên thiệp trong bó hoa, xem ra là các đồng nghiệp cùng nhóm gửi. Sáng sớm trong phòng làm việc có chút náo nhiệt, trong tiếng tiếng bước chân lui tới truyền đến một giọng nữ trong veo sau lưng Hạ Miểu: "Thầy Tiểu Hạ, chú Trịnh gọi điện thoại nói đến đầu đường rồi, bảo chúng ta thu dọn đồ đạc xuống tầng." Hạ Miểu nghe tiếng quay đầu lại, là một Beta nữ nhỏ tuổi, Ôn Nhạc. Không biết có phải bởi vì hôm nay phải đi gặp khách… Trước đây Lậu lậu rất thích làm nũng, lúc nói chuyện với cậu toàn giọng sữa, đến bốn năm tuổi vẫn còn như vậy.Khi đó Mục Trụ Thâm vừa mới làm ba không có kinh nghiệm (lương tâm) cảm thấy hóa ra khi còn bé Alpha có thể như vậy, thấy thú vị, sau đó xấu xa học theo Lậu lậu bĩu môi bắt chước giọng sữa của bé.Lậu lậu dùng tay nhỏ ôm cổ Hạ Miểu, làm nũng: Ba ơi, con muốn ăn màn thầu nóng hôi hổi.Mục Trụ Thâm cũng học theo bĩu môi "Miểu Miểu anh cũng muốn ăn màn thầu nóng hôi hổi."Mục Trụ Thâm học Lậu lậu nói chuyện thường thường một mình cười đến khi run rẩy ngã xuống đất.Lậu lậu bị bắt chước nói chuyện cũng rất giận, giơ nắm đấm nhỏ muốn đánh ngực ba.Kết quả đánh không thắng, vài lần sau tức khóc.Sau đó Hạ Miểu rất bận, vừa phải dỗ Lậu lậu, vừa phải mắng Lão Mục.Hạ Miểu: Mục Trụ Thâm này rất ngây thơ và nhàm chán.Sau đó Mãn Mãn ra đời, lúc Mãn Mãn tập nói chỉ có Mục Trụ Thâm nói chuyện làm màu.Mục Trụ Thâm: "Con xem, đây là con dzịt. Con dzịt. Con dzịt vàng."Mãn Mãn: Cạc cạc!Hạ Miểu: Đừng dạy Mãn Mãn đọc những từ nặng nề, sau này không sửa được!Ông cụ non Lậu lậu: Ba làm màu trẻ con quá, lại còn con dzịt, đã lớn tướng thế rồi. (trào phúng)