1. “Ăn, mày ăn ngay cho tao!” Vương Đại Dũng nắm tóc tôi dí đầu tôi vào máng cám lợn. Nó bắt tôi phải ăn cám của lợn! Nếu như tôi dám phản kháng, nó sẽ lập tức tát tôi, tôi vừa gầy vừa nhỏ, vốn chẳng phải đối thủ của nó. Hơn nữa, tôi bị hoảng sợ sau chuỗi ngày dài chịu đựng sự đánh đập, hành hạ này nên tôi chỉ có thể phối hợp “chơi” với hai anh em chúng nó, lại còn phải tìm cách để “trò chơi” của chúng nó kết thúc thật nhanh… “Haha, anh hai, dáng con này ăn cám lợn trông buồn cười thật.” Vương Đại Trí là một thằng ngu, nó vươn tay nhấn mạnh gáy tôi xuống, nói: “Mẹ bảo Đại Nữu được mua về để làm vợ anh em mình đấy, chúng ta muốn “chơi” thế nào cũng được. Em bắt nó ăn cám lợn tiếp đi, nhìn nó ăn cám lợn còn vui hơn nhìn lợn ăn cám lợn ý, hahahahaha…” Thế là tôi mới thở được một hơi lại bị thằng Vương Đại Dũng ụp mặt lại vào máng cám lợn. Cái máng cám trộn đủ thứ, nào là rau thối, cơm thiu còn lõng bõng nước bẩn khiến tôi thở không nổi. Lúc gần như ngạt thở, tôi không khỏi nghĩ sống mà…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...