Tác giả:

Sau khi chiếc đèn cuối cùng trên đường đua xe tắt đi. Tạ Diễn cuối cùng cũng gọi điện thoại lại cho tôi. Phía bên kia ồn ào, hắn có chút không nhịn được mà hỏi: “Chuyện gì vậy?” Tôi im lặng một lúc. Đang muốn mở miệng hỏi hắn xem vì sao không đến cuộc hẹn kỷ niệm mười năm thì một giọng nữ yêu kiều mềm mại xen vào: “Cậu Tạ, đáng ghét quá!” Tạ Diễn thay đổi sự không kiên nhẫn, trêu chọc cô nàng vài câu rồi mới nhớ đến hình như tôi còn đang nghe máy. Hắn lúng túng ho một tiếng: “Không có việc gì thì cứ như vậy đã, anh ở nước ngoài bàn chuyện làm ăn.” Nói xong thì muốn cúp điện thoại. Tôi vội vàng gọi hắn lại: “Chờ đã!” Bên kia hững hờ ừ một tiếng, tôi nhìn về phía bữa tiệc ngoài trời đã được chuẩn bị kỹ lưỡng trong nhiều ngày, mệt mỏi thở ra một hơi, giả vờ thả lỏng nói: “Tạ Diễn, chúc anh chơi vui vẻ… Tạm biệt.” Sau đó chủ động cúp máy. Đỉnh núi gió mát, tôi mặc lễ phục cúp ngực lộ vai, không nhịn được mà co rúm lại. Tôi cúi đầu nhìn điện thoại. Đủ loại hot search nằm ở vị trí cao như…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...