Tác giả:

Một lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô…

Chương 135: Hôm sau

[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Cảm giác của một người ngoài cuộc, thật nhức nhói biết bao. Ayman lẳng lặng trở về phòng mình. Anh không đứng đợi nữa, vì dù cách nhau một bức tường, nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được khung cảnh lãng mạn đang diễn ra bên trong căn phòng. Càng đứng nơi đó, lòng anh lại càng đau thêm thôi. Và, anh cũng biết rằng, chắc họ cũng không cần anh nữa đâu. Lại là một đêm khó ngủ với Ayman.Sáng hôm sau, mọi thứ dường như trở lại với quy củ của nó. Nigi vươn vai, cô từ từ mở đôi mắt của mình dậy. Sáng rồi ư? Cô quay người sang phía Fuu đang nằm. Anh vẫn còn ngủ, đôi mắt nhắm tịt. Nigi nhẹ tay chạm vào khuôn mặt điển trai ấy. Anh ấy, đã vì cô mà làm nhiều việc rồi. Đến giờ, Nigi tự thắc mắc, không biết mình đã làm được gì nhiều cho anh chưa. Cô ôm chầm lấy Fuu. Ngồi dậy, Nigi vào nhà vệ sinh để tắm rửa. Mặc đồ vào, cô bước ra khỏi phòng. Bữa sáng đã được Ayman chuẩn bị sẵn ở dưới bếp. “Nigi! Em dậy rồi à?” Ayman bất ngờ khi thấy Nigi với khuôn mặt tươi tắn bước xuống, mỉm cười nhẹ nhìn về phía anh. “Chào buổi sáng!” Cô hé môi, bước lại gần phụ anh. “Em khỏe chứ?” Ayman vẫn còn lo lắng. “Hây! Anh nhìn nè!” Cô gồng hai tay lên để lộ ra một tí cơ bắp của mình “Cực kì khỏe luôn!”. Thở dài nhẹ nhõm, anh cười “Vậy thì tốt rồi”. Bữa ăn tiếp tục được dọn ra. Không thấy Fuu, anh mới hỏi “Fuu còn ngủ à?” “Vâng, để em lên đánh thức” “Nigi, để cậu ta ngủ đi” “Dạ?” Cô ngạc nhiên khi nghe Ayman bảo “Cậu ấy qua giờ hẳn cũng mệt mỏi lắm, để cậu ấy nghỉ ngơi chút đi” “Hm...Vâng” “Chị gọi tôi đến đây có chuyện gì?” Shita nhăn nhó bước vào căn phòng mà Gin đã hẹn cậu ra. Những vết thương cũng như vết bầm tím do Fuu và Ayman để lại cho cậu từ ngày hôm đó vẫn còn âm ỉ đau đớn

Cảm giác của một người ngoài cuộc, thật nhức nhói biết bao. Ayman lẳng lặng trở về phòng mình. Anh không đứng đợi nữa, vì dù cách nhau một bức tường, nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được khung cảnh lãng mạn đang diễn ra bên trong căn phòng. Càng đứng nơi đó, lòng anh lại càng đau thêm thôi. Và, anh cũng biết rằng, chắc họ cũng không cần anh nữa đâu. Lại là một đêm khó ngủ với Ayman.

Sáng hôm sau, mọi thứ dường như trở lại với quy củ của nó. Nigi vươn vai, cô từ từ mở đôi mắt của mình dậy. Sáng rồi ư? Cô quay người sang phía Fuu đang nằm. Anh vẫn còn ngủ, đôi mắt nhắm tịt. Nigi nhẹ tay chạm vào khuôn mặt điển trai ấy. Anh ấy, đã vì cô mà làm nhiều việc rồi. Đến giờ, Nigi tự thắc mắc, không biết mình đã làm được gì nhiều cho anh chưa. Cô ôm chầm lấy Fuu. Ngồi dậy, Nigi vào nhà vệ sinh để tắm rửa. Mặc đồ vào, cô bước ra khỏi phòng. 

Bữa sáng đã được Ayman chuẩn bị sẵn ở dưới bếp. “Nigi! Em dậy rồi à?” Ayman bất ngờ khi thấy Nigi với khuôn mặt tươi tắn bước xuống, mỉm cười nhẹ nhìn về phía anh. “Chào buổi sáng!” Cô hé môi, bước lại gần phụ anh. “Em khỏe chứ?” Ayman vẫn còn lo lắng. “Hây! Anh nhìn nè!” Cô gồng hai tay lên để lộ ra một tí cơ bắp của mình “Cực kì khỏe luôn!”. Thở dài nhẹ nhõm, anh cười “Vậy thì tốt rồi”. Bữa ăn tiếp tục được dọn ra. Không thấy Fuu, anh mới hỏi “Fuu còn ngủ à?” “Vâng, để em lên đánh thức” “Nigi, để cậu ta ngủ đi” “Dạ?” Cô ngạc nhiên khi nghe Ayman bảo “Cậu ấy qua giờ hẳn cũng mệt mỏi lắm, để cậu ấy nghỉ ngơi chút đi” “Hm...Vâng” 

“Chị gọi tôi đến đây có chuyện gì?” Shita nhăn nhó bước vào căn phòng mà Gin đã hẹn cậu ra. Những vết thương cũng như vết bầm tím do Fuu và Ayman để lại cho cậu từ ngày hôm đó vẫn còn âm ỉ đau đớn

[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Cảm giác của một người ngoài cuộc, thật nhức nhói biết bao. Ayman lẳng lặng trở về phòng mình. Anh không đứng đợi nữa, vì dù cách nhau một bức tường, nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được khung cảnh lãng mạn đang diễn ra bên trong căn phòng. Càng đứng nơi đó, lòng anh lại càng đau thêm thôi. Và, anh cũng biết rằng, chắc họ cũng không cần anh nữa đâu. Lại là một đêm khó ngủ với Ayman.Sáng hôm sau, mọi thứ dường như trở lại với quy củ của nó. Nigi vươn vai, cô từ từ mở đôi mắt của mình dậy. Sáng rồi ư? Cô quay người sang phía Fuu đang nằm. Anh vẫn còn ngủ, đôi mắt nhắm tịt. Nigi nhẹ tay chạm vào khuôn mặt điển trai ấy. Anh ấy, đã vì cô mà làm nhiều việc rồi. Đến giờ, Nigi tự thắc mắc, không biết mình đã làm được gì nhiều cho anh chưa. Cô ôm chầm lấy Fuu. Ngồi dậy, Nigi vào nhà vệ sinh để tắm rửa. Mặc đồ vào, cô bước ra khỏi phòng. Bữa sáng đã được Ayman chuẩn bị sẵn ở dưới bếp. “Nigi! Em dậy rồi à?” Ayman bất ngờ khi thấy Nigi với khuôn mặt tươi tắn bước xuống, mỉm cười nhẹ nhìn về phía anh. “Chào buổi sáng!” Cô hé môi, bước lại gần phụ anh. “Em khỏe chứ?” Ayman vẫn còn lo lắng. “Hây! Anh nhìn nè!” Cô gồng hai tay lên để lộ ra một tí cơ bắp của mình “Cực kì khỏe luôn!”. Thở dài nhẹ nhõm, anh cười “Vậy thì tốt rồi”. Bữa ăn tiếp tục được dọn ra. Không thấy Fuu, anh mới hỏi “Fuu còn ngủ à?” “Vâng, để em lên đánh thức” “Nigi, để cậu ta ngủ đi” “Dạ?” Cô ngạc nhiên khi nghe Ayman bảo “Cậu ấy qua giờ hẳn cũng mệt mỏi lắm, để cậu ấy nghỉ ngơi chút đi” “Hm...Vâng” “Chị gọi tôi đến đây có chuyện gì?” Shita nhăn nhó bước vào căn phòng mà Gin đã hẹn cậu ra. Những vết thương cũng như vết bầm tím do Fuu và Ayman để lại cho cậu từ ngày hôm đó vẫn còn âm ỉ đau đớn

Chương 135: Hôm sau