Tác giả:

Một lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô…

Chương 188: Nhớ

[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Shita tay nhẹ nựng lấy đôi má mịn màng ấy, khẽ lâu những giọt lệ rưng rưng đọng lại ở khóe mắt Gin. “Tôi sẽ không nói gì nữa đâu” Shita đầy nghiêm túc. Gin hiểu ý cậu nói, đỏ bừng mặt, rồi hít thở thật sâu ra vẻ đã sẵn sàng. Dứt câu, Shita liền bắt đầu thể hiện bản lãnh của một người đàn ông. Từng cái, từng cái thật mạnh, thật kích thích, thật khiến Gin đều muốn kêu lên vì khoái cảm. Tới rồi, liên tục, dồn dập, Gin bấu chặt lấy bờ lưng rộng lớn của Shita, cắn răng. “Anh yêu em...” Shita kết thúc cùng với câu nói khẽ vào tai Gin. Đó là những gì Gin nhớ khi tỉnh giấc trên giường cùng Shita. Cô không biết mình có nghe lầm không, câu nói cuối cùng đó của cậu. Hay là, do cậu ta nghĩ cô là Nigi, nên mới như vậy? Gin tự trầm ngâm trong mớ suy nghĩ của mình. “Thức rồi à?” Shita từ từ vươn đôi vai mình, rồi choàng tay sang ôm lấy Gin vào lòng. Gin ngượng, chẳng biết nên phản ứng thế nào, chỉ im lặng. Hai người không nói lời nào, bầu không khí bỗng trở nên, vắng tanh trông thấy. Chợt “Nè, nói đi, tối qua, hắn đã làm gì chị?” Shita đã rất tò mò từ tối qua rồi. Gin lãng tránh “Cậu theo dõi tôi à?” “Trả lời tôi, chị với hắn đã làm gì?” Khuôn mặt lạnh lùng và vô cùng nghiêm nghị khiến Gin phải hạ mình là một người chị, ngoan ngoãn trả lời. Cô kể lại với một giọng nhỏ nhẹ, đau buồn

[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Shita tay nhẹ nựng lấy đôi má mịn màng ấy, khẽ lâu những giọt lệ rưng rưng đọng lại ở khóe mắt Gin. “Tôi sẽ không nói gì nữa đâu” Shita đầy nghiêm túc. Gin hiểu ý cậu nói, đỏ bừng mặt, rồi hít thở thật sâu ra vẻ đã sẵn sàng. Dứt câu, Shita liền bắt đầu thể hiện bản lãnh của một người đàn ông. Từng cái, từng cái thật mạnh, thật kích thích, thật khiến Gin đều muốn kêu lên vì khoái cảm. Tới rồi, liên tục, dồn dập, Gin bấu chặt lấy bờ lưng rộng lớn của Shita, cắn răng. “Anh yêu em...” Shita kết thúc cùng với câu nói khẽ vào tai Gin. Đó là những gì Gin nhớ khi tỉnh giấc trên giường cùng Shita. Cô không biết mình có nghe lầm không, câu nói cuối cùng đó của cậu. Hay là, do cậu ta nghĩ cô là Nigi, nên mới như vậy? Gin tự trầm ngâm trong mớ suy nghĩ của mình. “Thức rồi à?” Shita từ từ vươn đôi vai mình, rồi choàng tay sang ôm lấy Gin vào lòng. Gin ngượng, chẳng biết nên phản ứng thế nào, chỉ im lặng. Hai người không nói lời nào, bầu không khí bỗng trở nên, vắng tanh trông thấy. Chợt “Nè, nói đi, tối qua, hắn đã làm gì chị?” Shita đã rất tò mò từ tối qua rồi. Gin lãng tránh “Cậu theo dõi tôi à?” “Trả lời tôi, chị với hắn đã làm gì?” Khuôn mặt lạnh lùng và vô cùng nghiêm nghị khiến Gin phải hạ mình là một người chị, ngoan ngoãn trả lời. Cô kể lại với một giọng nhỏ nhẹ, đau buồn

[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Shita tay nhẹ nựng lấy đôi má mịn màng ấy, khẽ lâu những giọt lệ rưng rưng đọng lại ở khóe mắt Gin. “Tôi sẽ không nói gì nữa đâu” Shita đầy nghiêm túc. Gin hiểu ý cậu nói, đỏ bừng mặt, rồi hít thở thật sâu ra vẻ đã sẵn sàng. Dứt câu, Shita liền bắt đầu thể hiện bản lãnh của một người đàn ông. Từng cái, từng cái thật mạnh, thật kích thích, thật khiến Gin đều muốn kêu lên vì khoái cảm. Tới rồi, liên tục, dồn dập, Gin bấu chặt lấy bờ lưng rộng lớn của Shita, cắn răng. “Anh yêu em...” Shita kết thúc cùng với câu nói khẽ vào tai Gin. Đó là những gì Gin nhớ khi tỉnh giấc trên giường cùng Shita. Cô không biết mình có nghe lầm không, câu nói cuối cùng đó của cậu. Hay là, do cậu ta nghĩ cô là Nigi, nên mới như vậy? Gin tự trầm ngâm trong mớ suy nghĩ của mình. “Thức rồi à?” Shita từ từ vươn đôi vai mình, rồi choàng tay sang ôm lấy Gin vào lòng. Gin ngượng, chẳng biết nên phản ứng thế nào, chỉ im lặng. Hai người không nói lời nào, bầu không khí bỗng trở nên, vắng tanh trông thấy. Chợt “Nè, nói đi, tối qua, hắn đã làm gì chị?” Shita đã rất tò mò từ tối qua rồi. Gin lãng tránh “Cậu theo dõi tôi à?” “Trả lời tôi, chị với hắn đã làm gì?” Khuôn mặt lạnh lùng và vô cùng nghiêm nghị khiến Gin phải hạ mình là một người chị, ngoan ngoãn trả lời. Cô kể lại với một giọng nhỏ nhẹ, đau buồn

Chương 188: Nhớ