Tác giả:

Một lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô…

Chương 216: Suỵt

[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Sau một hồi ngậm ngùi, Nigi nghẹn ngào nói “Em xin lỗi...lúc nãy em xúc động quá nên... không biết nói gì. Nhưng mà...ai bảo anh, phải nhịn ăn nhịn uống chịu đói chịu khát để mua cái thứ xa xỉ này kia chứ! Để riếc rồi ốm nhom...” Vừa nói, cô nàng vừa kiềm chế những giọt nước trên khóe mắt mình, tay nắm chặt lấy áo Fuu. “... Chứ không phải mọi lần, em vẫn bảo anh béo ú hay sao?” Fuu xoa đầu cô.“Nhưng...nhưng mà...anh mà cứ giảm cân như vậy...thì sao bế em nổi đây...”Nigi vừa dứt lời thì bỗng dưng hai cánh tay Fuu vịn ngay eo cô, bế cô lên thật cao “Anh vẫn bế em nổi này!”. Anh cười, nụ cười của anh lúc đó thật dịu dàng.Nigi ngơ ngác nhìn anh, rồi cô cũng cười, thật tươi. “Vậy... em đồng ý chứ?” Fuu lại có vẻ lúng túng. “Ngốc! Tất nhiên là đồng ý rồi!” Lời khẳng định dứt khoát của Nigi khiến cho trái tim Fuu xuyến xao. Cô ấy đồng ý rồi, cô ấy chấp nhận anh rồi, cô ấy gật đầu rồi, cô ấy cười rồi! Anh vui mừng khôn xiết đến nỗi quay cô vòng vòng trên bãi biển. “Ahhhhhhhhhh! Chết em mất!!!!” Nigi la lên khi cứ bị xoay vòng vòng. Anh ôm chầm lấy cô, má chạm má “Cảm ơn em, anh vui quá!”. Cô có thể cảm nhận được, trên mặt anh có gì đó ướt ướt. Anh khóc ư? Sao anh có thể vì chuyện như vậy mà...Anh đặt cô xuống nhẹ nhàng, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, đặt lên đó một nụ hôn, rồi chiếc nhấn lấp lánh kia, được đeo vào ngón tay áp út mảnh khảnh của nàng. Nigi xúc động, chạy đến hôn anh thật nồng nàn. “Ahhh...anh à...nhẹ thôi...” Sau một hồi khởi động, Fuu đã bắt đầu tiến sâu vào Nigi. “Em biết không? Đây là ngày tuyệt vời nhất đời anh” Fuu hì hục liên tục ra vào. “Ah...Nhưng...nhưng mà...em có thắc mắc...ah...” Vừa nói, cô vừa siết chặt lấy chiếc gối bên cạnh. Hai tay nâng niu lấy đôi ngực tròn trịa của cô, anh nhướn mày “Hử?” “Tụi mình...ah... vẫn còn trẻ ah...ư...làm đám cưới liệu...a...” Từng lời nói của cô bị ngắt quãng bởi những pha đâm vào của anh. Chợt, anh kéo tay cô dậy, ngồi trên đùi anh, rồi tiếp tục nhún. “À, anh tính là... tụi mình đi đăng ký kết hôn trước, sau đó thì, khi ổn định, anh sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng cho em...” Fuu cắn lấy vai cô, liếm nhẹ lên vành tai cô. Nigi vừa hé môi, chưa kịp nói gì thì anh lại tiếp tục “Lúc đó, em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất!” Dứt câu, anh đẩy mạnh hơn. Anh đè cô xuống, bàn tay nắm chặt hai cổ tay cô, nghiến răng. “Bây giờ thì, suỵt!” Anh ra hiệu cho cơn đỉnh điểm của mình. Tới rồi. 

[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Sau một hồi ngậm ngùi, Nigi nghẹn ngào nói “Em xin lỗi...lúc nãy em xúc động quá nên... không biết nói gì. Nhưng mà...ai bảo anh, phải nhịn ăn nhịn uống chịu đói chịu khát để mua cái thứ xa xỉ này kia chứ! Để riếc rồi ốm nhom...” Vừa nói, cô nàng vừa kiềm chế những giọt nước trên khóe mắt mình, tay nắm chặt lấy áo Fuu. “... Chứ không phải mọi lần, em vẫn bảo anh béo ú hay sao?” Fuu xoa đầu cô.“Nhưng...nhưng mà...anh mà cứ giảm cân như vậy...thì sao bế em nổi đây...”Nigi vừa dứt lời thì bỗng dưng hai cánh tay Fuu vịn ngay eo cô, bế cô lên thật cao “Anh vẫn bế em nổi này!”. Anh cười, nụ cười của anh lúc đó thật dịu dàng.Nigi ngơ ngác nhìn anh, rồi cô cũng cười, thật tươi. “Vậy... em đồng ý chứ?” Fuu lại có vẻ lúng túng. “Ngốc! Tất nhiên là đồng ý rồi!” Lời khẳng định dứt khoát của Nigi khiến cho trái tim Fuu xuyến xao. Cô ấy đồng ý rồi, cô ấy chấp nhận anh rồi, cô ấy gật đầu rồi, cô ấy cười rồi! Anh vui mừng khôn xiết đến nỗi quay cô vòng vòng trên bãi biển. “Ahhhhhhhhhh! Chết em mất!!!!” Nigi la lên khi cứ bị xoay vòng vòng. Anh ôm chầm lấy cô, má chạm má “Cảm ơn em, anh vui quá!”. Cô có thể cảm nhận được, trên mặt anh có gì đó ướt ướt. Anh khóc ư? Sao anh có thể vì chuyện như vậy mà...Anh đặt cô xuống nhẹ nhàng, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, đặt lên đó một nụ hôn, rồi chiếc nhấn lấp lánh kia, được đeo vào ngón tay áp út mảnh khảnh của nàng. Nigi xúc động, chạy đến hôn anh thật nồng nàn. “Ahhh...anh à...nhẹ thôi...” Sau một hồi khởi động, Fuu đã bắt đầu tiến sâu vào Nigi. “Em biết không? Đây là ngày tuyệt vời nhất đời anh” Fuu hì hục liên tục ra vào. “Ah...Nhưng...nhưng mà...em có thắc mắc...ah...” Vừa nói, cô vừa siết chặt lấy chiếc gối bên cạnh. Hai tay nâng niu lấy đôi ngực tròn trịa của cô, anh nhướn mày “Hử?” “Tụi mình...ah... vẫn còn trẻ ah...ư...làm đám cưới liệu...a...” Từng lời nói của cô bị ngắt quãng bởi những pha đâm vào của anh. Chợt, anh kéo tay cô dậy, ngồi trên đùi anh, rồi tiếp tục nhún. “À, anh tính là... tụi mình đi đăng ký kết hôn trước, sau đó thì, khi ổn định, anh sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng cho em...” Fuu cắn lấy vai cô, liếm nhẹ lên vành tai cô. Nigi vừa hé môi, chưa kịp nói gì thì anh lại tiếp tục “Lúc đó, em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất!” Dứt câu, anh đẩy mạnh hơn. Anh đè cô xuống, bàn tay nắm chặt hai cổ tay cô, nghiến răng. “Bây giờ thì, suỵt!” Anh ra hiệu cho cơn đỉnh điểm của mình. Tới rồi. 

[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Sau một hồi ngậm ngùi, Nigi nghẹn ngào nói “Em xin lỗi...lúc nãy em xúc động quá nên... không biết nói gì. Nhưng mà...ai bảo anh, phải nhịn ăn nhịn uống chịu đói chịu khát để mua cái thứ xa xỉ này kia chứ! Để riếc rồi ốm nhom...” Vừa nói, cô nàng vừa kiềm chế những giọt nước trên khóe mắt mình, tay nắm chặt lấy áo Fuu. “... Chứ không phải mọi lần, em vẫn bảo anh béo ú hay sao?” Fuu xoa đầu cô.“Nhưng...nhưng mà...anh mà cứ giảm cân như vậy...thì sao bế em nổi đây...”Nigi vừa dứt lời thì bỗng dưng hai cánh tay Fuu vịn ngay eo cô, bế cô lên thật cao “Anh vẫn bế em nổi này!”. Anh cười, nụ cười của anh lúc đó thật dịu dàng.Nigi ngơ ngác nhìn anh, rồi cô cũng cười, thật tươi. “Vậy... em đồng ý chứ?” Fuu lại có vẻ lúng túng. “Ngốc! Tất nhiên là đồng ý rồi!” Lời khẳng định dứt khoát của Nigi khiến cho trái tim Fuu xuyến xao. Cô ấy đồng ý rồi, cô ấy chấp nhận anh rồi, cô ấy gật đầu rồi, cô ấy cười rồi! Anh vui mừng khôn xiết đến nỗi quay cô vòng vòng trên bãi biển. “Ahhhhhhhhhh! Chết em mất!!!!” Nigi la lên khi cứ bị xoay vòng vòng. Anh ôm chầm lấy cô, má chạm má “Cảm ơn em, anh vui quá!”. Cô có thể cảm nhận được, trên mặt anh có gì đó ướt ướt. Anh khóc ư? Sao anh có thể vì chuyện như vậy mà...Anh đặt cô xuống nhẹ nhàng, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, đặt lên đó một nụ hôn, rồi chiếc nhấn lấp lánh kia, được đeo vào ngón tay áp út mảnh khảnh của nàng. Nigi xúc động, chạy đến hôn anh thật nồng nàn. “Ahhh...anh à...nhẹ thôi...” Sau một hồi khởi động, Fuu đã bắt đầu tiến sâu vào Nigi. “Em biết không? Đây là ngày tuyệt vời nhất đời anh” Fuu hì hục liên tục ra vào. “Ah...Nhưng...nhưng mà...em có thắc mắc...ah...” Vừa nói, cô vừa siết chặt lấy chiếc gối bên cạnh. Hai tay nâng niu lấy đôi ngực tròn trịa của cô, anh nhướn mày “Hử?” “Tụi mình...ah... vẫn còn trẻ ah...ư...làm đám cưới liệu...a...” Từng lời nói của cô bị ngắt quãng bởi những pha đâm vào của anh. Chợt, anh kéo tay cô dậy, ngồi trên đùi anh, rồi tiếp tục nhún. “À, anh tính là... tụi mình đi đăng ký kết hôn trước, sau đó thì, khi ổn định, anh sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng cho em...” Fuu cắn lấy vai cô, liếm nhẹ lên vành tai cô. Nigi vừa hé môi, chưa kịp nói gì thì anh lại tiếp tục “Lúc đó, em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất!” Dứt câu, anh đẩy mạnh hơn. Anh đè cô xuống, bàn tay nắm chặt hai cổ tay cô, nghiến răng. “Bây giờ thì, suỵt!” Anh ra hiệu cho cơn đỉnh điểm của mình. Tới rồi. 

Chương 216: Suỵt