Thời tiết đã vào thu, sức nóng của mùa hè vẫn dữ dội như chàng thiếu niên nổi loạn. Đoạn đường ngắn ngủi từ công ty đi ra mà nóng như nồi nước sôi, Trác Dụ vừa lên xe đã cởi âu phục xuống vứt ra ghế sau, đợi điều hòa giảm nhiệt độ xuống một chút anh mới đổi số và lùi xe. Cuộc gọi của Tạ Hựu Địch cũng tới ngay sau đó: "Sao rồi, ngả bài chưa?" Trác Dụ đeo kính râm vào, nhìn sang gương chiếu hậu trước khi rẽ trái, nói: "Chiều nay có cuộc họp, không rảnh nói chuyện." "Mới có bốn giờ rưỡi, nói một câu thì có thể làm lỡ được bao nhiêu thời gian? Cậu không muốn phải không?” Tạ Hựu Địch cao giọng: "Cậu yêu cô của cậu đến mức nào hả?" Trác Dụ phanh gấp, nhíu mày: "Ăn nói cẩn thận." "Cậu còn muốn tự mình làm hả?" Tạ Hựu Địch xùy một tiếng: "Thế nào, cậu định cho "Triệu Lâm" một con đường sống sao? Định thu xếp cục diện cho nhà cô của cậu cả đời à?" Trác Dụ không trả lời, chỉ cười, nếp nhăn đuôi mắt cong lên trông như mảnh trăng khuyết. Tạ Hựu Địch: "Cậu cười cái rắm, không phải cậu mặt dày mày…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...