Trên sân thượng gió lớn thét gào, một thân ảnh gầy gò bị dồn ép đến lan can đón nhận từng cơn lạnh lẽo. Mục Hy căm hận nhìn đôi cẩu nam nữ đang đứng trước mặt mình. "Các người không sợ gặp báo ứng sao?" Trái ngược sự phẫn nộ của cô, người đàn ông thản nhiên nở một nụ cười nham hiểm dần ép sát cô đến lan can hơn. "Báo ứng ư! Mục Hy, cô quả thật ngu đến mức nghĩ rằng trên đời này thật sự sẽ có báo ứng sao haha." Hắn ta bật cười vươn tay bóp cô Mục Hy, hung tợn nói: "Nếu thật có báo ứng, thì cả nhà cô làm sao lại chết hết trong tay tôi." Mục Hy bị bóp đến nghẹn đỏ mặt, cô vùng vẫy đánh đấm lung tung lên người hắn ta. "Triệu Hoành! Anh giết người thì phải đền mạng." Một cơn gió lạnh lại thổi đến hốc mắt Mục Hy đỏ ngầu, một hàng nước mắt dài cứ thế lăn trên má. Chỉ vì ân oán tình cảm của bậc trưởng bối và sự tham vọng của quyền lực, mà đời này của cô coi như bị hủy hoại hoàn toàn trong tay Triệu Hoành. Cô vì một tên khốn nạn này mà nhà tan nát cửa, vì cái gọi là tình yêu mà hy sinh mọi thứ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...