Tác giả:

1. Sau khi xuyên thành mèo con tám năm, cuối cùng tôi cũng khôi phục cơ thể con người. Nhưng còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, tôi vừa quay đầu đã nhìn thấy một bóng đen quen thuộc. Vóc dáng thiếu niên cực cao, tựa nửa người vào cửa, chiếc áo T-shirt rộng rãi phác họa thân hình cao gầy mạnh mẽ của anh ấy. Ánh mắt anh ấy thờ ơ, đang liếc lên liếc xuống mà quan sát tôi. Tôi có hơi ngớ ra trong giây lát, mắt nhìn anh ấy, sau đó lại cúi đầu nhìn xuống ngón tay xa lạ của chính mình. Meo meo nó chứ, thật sự cho tôi biến thành người rồi. Tám năm trước, tôi đã xuyên vào cuốn truyện ngược cũ rích này. Theo như định luật xuyên sách, xác suất nhỏ là tôi sẽ xuyên thành nữ chính, còn xác suất lớn là sẽ xuyên thành nữ phụ ác độc. Vậy mà không ngờ, meo nhà nó chứ… Tôi còn không phải là người. Ban đầu tôi cực kỳ bi thương, nhưng bi thương bi thương rồi lại phát hiện… Làm mèo cũng không hẳn là quá tệ. Ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn. Lười hoạt động thì nằm phơi nắng, hứng thú lên rồi thì đi nghịch cá, quan…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...