“Ta dẫn Bảo Ca Nhi vào thành may y phục, ngươi ở nhà chăm sóc đàn gà vịt và con heo nái cho tốt, làm luôn những việc trong nhà và đừng quên lên núi hái một ít củi, trong nhà hết củi đốt rồi… ngươi có nghe không con nha đầu chết tiệt kia!” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị, chỉnh tề nhìn tiểu nha đầu trước mặt không biết có nghe thấy những lời mình nói hay không, hai lông mày nhíu lại như muốn bước tới nhéo nàng. “Con nghe rồi mẫu thân.” Tang Lạc nhìn thấy mẫu thân sắp nổi giận, thì vội vàng ngoan ngoãn trả lời, cúi đầu co rúm người lại lùi về phía sau để tránh bàn tay đưa qua nhéo nàng. Bộ dạng sợ sệt co rúm người này nàng đã làm mấy năm nay rồi, bây giờ ngày càng thuần thục hơn. Người đàn bà đó thấy nàng né tránh cảm thấy tức trong lòng muốn bước lên trước, lúc này một thiếu niên mười bảy, tám tuổi đứng bên cạnh sốt ruột la lên: “Nhanh lên đi, chút nữa xe bò của nhà Lưu Phúc thúc đi trước, chúng ta đuổi không kịp thì làm sao! Con không muốn đi bộ đâu, xa như vậy chắc cũng mệt…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...