Tác giả:

1. Phủ công chúa xa hoa tráng lệ, ta làm ổ trong chiếc chăn lông cáo trắng muốt, y phục buông lơi hờ hững. Đầu móng đỏ thẫm chỉ tay ra hiệu, Thừa An gật đầu, bước lên phía trước. Ta dùng ngón chân móc vào thắt lưng hắn, nhẹ giọng: "Thừa An, tay ta đau quá." Thừa An nghiêng đầu nhìn. "Đánh con trai độc nhất của thừa tướng năm mươi roi ngay giữa phố, lòng bàn tay bổn cung đỏ hết rồi." Cổ chân được hắn nắm trong tay, ta cười tựa hồ ly: "Thích không?" Hắn giúp ta mang tất xong, lại tỉ mỉ bôi thuốc cho ta: "Trưởng công chúa, Ngọc Kinh rét lạnh, đừng tham luyến sự mát mẻ." Đúng vậy, ngoài cửa sổ tuyết phủ mênh mông, hoa màu đều đông cứng. Ngoài thành, dịch bệnh lan tràn khắp nơi. "Thừa An, còn nhớ không? Lần đầu gặp ngươi, tuyết cũng rơi dày thế này." Trong buổi yến tiệc đêm giao thừa năm ngoái, tuyết bay lả tả khắp trời, quần thần công khai chỉ trích ta. "Bốp!", ngọc hốt tàn nhẫn vụt tới. *Ngọc hốt là thẻ bằng ngà, bằng ngọc hoặc bằng tre của quan lại khi vào chầu, dùng để ghi việc. Người…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...