Đau...!Đau quá... Mệt mỏi quá... Hạ Nhiên biết rõ mình không thể sống được bao lâu nữa, đau đớn trên thân thể là gánh nặng, đau đớn trong tim càng là dao găm đâm vào tim cô. Cho dù nhìn thấy người đàn ông được gọi là chồng cô đi cùng một người phụ nữ khác đến đây, không nói mấy lời đã muốn giúp cô đi sớm bớt đau khổ mà tháo mặt nạ thở của cô, thì cô cũng chỉ cảm thấy nhẹ nhõm. Cơ thể bệnh tật không được oxi chống đỡ rất nhanh đã nguy kịch. Hạ Nhiên không ngừng há miệng thở dốc nhưng phổi của cô lại không thể giúp cô cái gì, nó đã chết. Quá trình này thật sự chả tốt đẹp gì, cùng lắm chỉ dài khoảng chục giây nhưng cũng khiến cảm xúc của một người trở nên tồi tệ. Hạ Nhiên vốn không muốn hận, chết là hết, cô không muốn mang theo nổi hận vì một người đàn ông cặn bã xuống mò. Vậy mà... "Nhiên, em yên tâm đi đi. Bên dưới hoàng tuyền bà ngoại em đang đợi, em sẽ không cô đơn." A vậy sao...!Đúng vậy, bà ngoại vốn khỏe mạnh đã ra đi vào một tháng trước. Nó trở thành cú sốc cực kỳ nặng đối với cô…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...