"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 290

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lúc này, nữ hoàng Long quốc đang đeo mạng che mặt, bên ngoài chỉ còn sót lại một đôi mắt đẹp.  Nhưng dù chỉ thấy một đôi mắt, cũng đã đẹp đến nghẹt thở. Khiến cho người khác có cảm giác như đang ngắm nhìn những vì sao xa xôi kia.  “Tham kiến nữ hoàng!”  Tất cả mọi người quỳ xuống, hành lễ với nữ hoàng.  Nhưng Lâm Hiên không có quỳ xuống. Anh vẫn đang bóp cổ Thư Thành Vũ.  “Thư Thành Vũ, ngươi cho rằng, nữ hoàng tới là có thể cứu ngươi?” Lâm Hiên cười lạnh một tiếng.  Trực tiếp đem một thứ màu đen hướng nữ hoàng ném qua.  Nữ hoàng không di chuyển.  Hộ vệ phía trước người nàng, trong nháy mắt đem vật phẩm màu đen tiếp được.  “Nữ hoàng đại nhân, đây là Sát Thần Chỉ!”  Nhìn thấy Sát Thần Chỉ, vẻ mặt nữ hoàng hơi đổi.  “Cho dù ngươi có Sát Thần Chỉ, nếu ngươi giết Vương gia, quả nhân vẫn sẽ trị tội của ngươi như trước!” Nữ hoàng nhẹ giọng nói. Giọng đầy uy nghiêm.  Sát Thần Chỉ quả thật có quyền tiền trảm hậu tấu.  Toàn bộ Long quốc, cũng chỉ có một mình nữ hoàng mới có thể trị tội Lâm Hiên.  Nhưng hiện tại nữ hoàng Long quốc đang ở trước mặt.  Nếu như Lâm Hiên thật sự giết Thư Thành Vũ.  Như vậy, nữ hoàng nhất định sẽ không tha tội cho hắn!  “Lâm Hiên, ngươi bây giờ buông tay, ba điều kiện ta hứa vẫn như vũ có thể áp dụng. Nhưng nếu ngươi giết ta, như vậy ngươi phạm đại tội, sẽ bị tru di cửu tộc!” Thư Thành Vũ có chút khó khăn nói.  “Ha ha, nói cách khác, mạng hoàng thân quốc thích của ngươi chính là mạng. Nếu giết thì sẽ bị tru di cửu tộc. Còn mạng của người bình thường chúng ta, đều không phải là mạng? Các ngươi muốn ai chết thì người đó phải chết, đúng không?” Lâm Hiên nghe vậy cười phá lên.  Giờ khắc này, hắn có thể cảm nhận được sự bất đắc dĩ của Kim Linh Khê.  Quân muốn thần chết, thần không thể không chết.  Kim Linh Khê khi đó hẳn đã rất tuyệt vọng.  "Kim bé bự, ta sẽ không để cho cô chết oan uổng!" Ánh mắt Lâm Hiên dần dần lạnh như băng.  Tuy rằng, hiện tại giết Thư Thành Vũ là chuyện rất không sáng suốt. Nhưng sát ý của Lâm Hiên đã quyết!  “Hôm nay, đừng nói là nữ hoàng Long quốc. Coi như là thần tiên tới, cũng không cứu được Thư Thành Vũ ngươi!” Thanh âm của Lâm Hiên vang vọng cả vương phủ.  Sau một khắc, Lâm Hiên gia tăng lực ở trên tay.  Tuy rằng hộ vệ của nữ hoàng Long quốc đều rất cường đại. Mỗi một người, đều là tồn tại vượt xa Võ Hoàng.  Thật không may, họ đang ở quá xa. Ngay cả khi anh ta muốn cứu Thư Thành Vũ, cũng không thể kịp.  Thế nhưng ngay thư cổ Thư Thành Vũ sắp bị bẻ gãy, một giọng nói quen thuộc vang lên…“Lâm Hiên, mau dừng tay, ta không chết!”  Nghe được giọng nói này, Lâm Hiên đột nhiên quay đầu lại.  Sau đó, liền nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt hắn.  Rõ ràng chính là Kim Linh Khê cùng võ quan Anh Đào của nàng!  Khi Lâm Hiên rời đi không bao lâu, Kim Linh Khê liền tỉnh lại. Cô muốn gọi điện thoại cho Lâm Hiên, lại không gọi được.  Biết được Lâm Hiên đi tìm Thư Thành Vũ trả thù cho mình, cô liền vội vàng chạy tới. nàng lập tức liền chạy tới.  Lúc cô vừa tới đã nghe thấy hắn nói những lời kia.  Lâm Hiên nói: "Kim bé bự, ta sẽ không để cho cô chết oan uổng!"  Lâm Hiên nói: “Hôm nay, đừng nói là nữ hoàng Long quốc. Coi như là thần tiên tới, cũng không cứu được Thư Thành Vũ ngươi!”  Nước mắt ngay lập tức làm mờ tầm nhìn của Kim Linh Khê. Cả đời này cô cũng chưa khóc được mấy lần.  Dù sao, muốn nữ Hình Thiên rơi lệ, là rất khó khăn.  Nhưng người đàn ông này, luôn làm cho nàng nhịn không được rơi lệ.  Giết Thư Thành Vũ, đây chính là tội tru di cửu tộc!  May mắn thay, cô đã đến kịp. Không để Lâm Hiên phạm phải sai lầm lớn này.  Đôi mắt đẹp của Anh Đào cũng rơm rớm nước mắt.  Tên này thật đúng là dũng mãnh như hổ. Lại dám thương độc mã giết đến Thư vương phủ...

Lúc này, nữ hoàng Long quốc đang đeo mạng che mặt, bên ngoài chỉ còn sót lại một đôi mắt đẹp.  

Nhưng dù chỉ thấy một đôi mắt, cũng đã đẹp đến nghẹt thở. Khiến cho người khác có cảm giác như đang ngắm nhìn những vì sao xa xôi kia.  

“Tham kiến nữ hoàng!”  

Tất cả mọi người quỳ xuống, hành lễ với nữ hoàng.  

Nhưng Lâm Hiên không có quỳ xuống. Anh vẫn đang bóp cổ Thư Thành Vũ.  

“Thư Thành Vũ, ngươi cho rằng, nữ hoàng tới là có thể cứu ngươi?” Lâm Hiên cười lạnh một tiếng.  

Trực tiếp đem một thứ màu đen hướng nữ hoàng ném qua.  

Nữ hoàng không di chuyển.  

Hộ vệ phía trước người nàng, trong nháy mắt đem vật phẩm màu đen tiếp được.  

“Nữ hoàng đại nhân, đây là Sát Thần Chỉ!”  

Nhìn thấy Sát Thần Chỉ, vẻ mặt nữ hoàng hơi đổi.  

“Cho dù ngươi có Sát Thần Chỉ, nếu ngươi giết Vương gia, quả nhân vẫn sẽ trị tội của ngươi như trước!” Nữ hoàng nhẹ giọng nói. Giọng đầy uy nghiêm.  

Sát Thần Chỉ quả thật có quyền tiền trảm hậu tấu.  

Toàn bộ Long quốc, cũng chỉ có một mình nữ hoàng mới có thể trị tội Lâm Hiên.  

Nhưng hiện tại nữ hoàng Long quốc đang ở trước mặt.  

Nếu như Lâm Hiên thật sự giết Thư Thành Vũ.  

Như vậy, nữ hoàng nhất định sẽ không tha tội cho hắn!  

“Lâm Hiên, ngươi bây giờ buông tay, ba điều kiện ta hứa vẫn như vũ có thể áp dụng. Nhưng nếu ngươi giết ta, như vậy ngươi phạm đại tội, sẽ bị tru di cửu tộc!” Thư Thành Vũ có chút khó khăn nói.  

“Ha ha, nói cách khác, mạng hoàng thân quốc thích của ngươi chính là mạng. Nếu giết thì sẽ bị tru di cửu tộc. Còn mạng của người bình thường chúng ta, đều không phải là mạng? Các ngươi muốn ai chết thì người đó phải chết, đúng không?” Lâm Hiên nghe vậy cười phá lên.  

Giờ khắc này, hắn có thể cảm nhận được sự bất đắc dĩ của Kim Linh Khê.  

Quân muốn thần chết, thần không thể không chết.  

Kim Linh Khê khi đó hẳn đã rất tuyệt vọng.  

"Kim bé bự, ta sẽ không để cho cô chết oan uổng!" Ánh mắt Lâm Hiên dần dần lạnh như băng.  

Tuy rằng, hiện tại giết Thư Thành Vũ là chuyện rất không sáng suốt. Nhưng sát ý của Lâm Hiên đã quyết!  

“Hôm nay, đừng nói là nữ hoàng Long quốc. Coi như là thần tiên tới, cũng không cứu được Thư Thành Vũ ngươi!” Thanh âm của Lâm Hiên vang vọng cả vương phủ.  

Sau một khắc, Lâm Hiên gia tăng lực ở trên tay.  

Tuy rằng hộ vệ của nữ hoàng Long quốc đều rất cường đại. Mỗi một người, đều là tồn tại vượt xa Võ Hoàng.  

Thật không may, họ đang ở quá xa. Ngay cả khi anh ta muốn cứu Thư Thành Vũ, cũng không thể kịp.  

Thế nhưng ngay thư cổ Thư Thành Vũ sắp bị bẻ gãy, một giọng nói quen thuộc vang lên…

“Lâm Hiên, mau dừng tay, ta không chết!”  

Nghe được giọng nói này, Lâm Hiên đột nhiên quay đầu lại.  

Sau đó, liền nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt hắn.  

Rõ ràng chính là Kim Linh Khê cùng võ quan Anh Đào của nàng!  

Khi Lâm Hiên rời đi không bao lâu, Kim Linh Khê liền tỉnh lại. Cô muốn gọi điện thoại cho Lâm Hiên, lại không gọi được.  

Biết được Lâm Hiên đi tìm Thư Thành Vũ trả thù cho mình, cô liền vội vàng chạy tới. nàng lập tức liền chạy tới.  

Lúc cô vừa tới đã nghe thấy hắn nói những lời kia.  

Lâm Hiên nói: "Kim bé bự, ta sẽ không để cho cô chết oan uổng!"  

Lâm Hiên nói: “Hôm nay, đừng nói là nữ hoàng Long quốc. Coi như là thần tiên tới, cũng không cứu được Thư Thành Vũ ngươi!”  

Nước mắt ngay lập tức làm mờ tầm nhìn của Kim Linh Khê. Cả đời này cô cũng chưa khóc được mấy lần.  

Dù sao, muốn nữ Hình Thiên rơi lệ, là rất khó khăn.  

Nhưng người đàn ông này, luôn làm cho nàng nhịn không được rơi lệ.  

Giết Thư Thành Vũ, đây chính là tội tru di cửu tộc!  

May mắn thay, cô đã đến kịp. Không để Lâm Hiên phạm phải sai lầm lớn này.  

Đôi mắt đẹp của Anh Đào cũng rơm rớm nước mắt.  

Tên này thật đúng là dũng mãnh như hổ. Lại dám thương độc mã giết đến Thư vương phủ...

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lúc này, nữ hoàng Long quốc đang đeo mạng che mặt, bên ngoài chỉ còn sót lại một đôi mắt đẹp.  Nhưng dù chỉ thấy một đôi mắt, cũng đã đẹp đến nghẹt thở. Khiến cho người khác có cảm giác như đang ngắm nhìn những vì sao xa xôi kia.  “Tham kiến nữ hoàng!”  Tất cả mọi người quỳ xuống, hành lễ với nữ hoàng.  Nhưng Lâm Hiên không có quỳ xuống. Anh vẫn đang bóp cổ Thư Thành Vũ.  “Thư Thành Vũ, ngươi cho rằng, nữ hoàng tới là có thể cứu ngươi?” Lâm Hiên cười lạnh một tiếng.  Trực tiếp đem một thứ màu đen hướng nữ hoàng ném qua.  Nữ hoàng không di chuyển.  Hộ vệ phía trước người nàng, trong nháy mắt đem vật phẩm màu đen tiếp được.  “Nữ hoàng đại nhân, đây là Sát Thần Chỉ!”  Nhìn thấy Sát Thần Chỉ, vẻ mặt nữ hoàng hơi đổi.  “Cho dù ngươi có Sát Thần Chỉ, nếu ngươi giết Vương gia, quả nhân vẫn sẽ trị tội của ngươi như trước!” Nữ hoàng nhẹ giọng nói. Giọng đầy uy nghiêm.  Sát Thần Chỉ quả thật có quyền tiền trảm hậu tấu.  Toàn bộ Long quốc, cũng chỉ có một mình nữ hoàng mới có thể trị tội Lâm Hiên.  Nhưng hiện tại nữ hoàng Long quốc đang ở trước mặt.  Nếu như Lâm Hiên thật sự giết Thư Thành Vũ.  Như vậy, nữ hoàng nhất định sẽ không tha tội cho hắn!  “Lâm Hiên, ngươi bây giờ buông tay, ba điều kiện ta hứa vẫn như vũ có thể áp dụng. Nhưng nếu ngươi giết ta, như vậy ngươi phạm đại tội, sẽ bị tru di cửu tộc!” Thư Thành Vũ có chút khó khăn nói.  “Ha ha, nói cách khác, mạng hoàng thân quốc thích của ngươi chính là mạng. Nếu giết thì sẽ bị tru di cửu tộc. Còn mạng của người bình thường chúng ta, đều không phải là mạng? Các ngươi muốn ai chết thì người đó phải chết, đúng không?” Lâm Hiên nghe vậy cười phá lên.  Giờ khắc này, hắn có thể cảm nhận được sự bất đắc dĩ của Kim Linh Khê.  Quân muốn thần chết, thần không thể không chết.  Kim Linh Khê khi đó hẳn đã rất tuyệt vọng.  "Kim bé bự, ta sẽ không để cho cô chết oan uổng!" Ánh mắt Lâm Hiên dần dần lạnh như băng.  Tuy rằng, hiện tại giết Thư Thành Vũ là chuyện rất không sáng suốt. Nhưng sát ý của Lâm Hiên đã quyết!  “Hôm nay, đừng nói là nữ hoàng Long quốc. Coi như là thần tiên tới, cũng không cứu được Thư Thành Vũ ngươi!” Thanh âm của Lâm Hiên vang vọng cả vương phủ.  Sau một khắc, Lâm Hiên gia tăng lực ở trên tay.  Tuy rằng hộ vệ của nữ hoàng Long quốc đều rất cường đại. Mỗi một người, đều là tồn tại vượt xa Võ Hoàng.  Thật không may, họ đang ở quá xa. Ngay cả khi anh ta muốn cứu Thư Thành Vũ, cũng không thể kịp.  Thế nhưng ngay thư cổ Thư Thành Vũ sắp bị bẻ gãy, một giọng nói quen thuộc vang lên…“Lâm Hiên, mau dừng tay, ta không chết!”  Nghe được giọng nói này, Lâm Hiên đột nhiên quay đầu lại.  Sau đó, liền nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt hắn.  Rõ ràng chính là Kim Linh Khê cùng võ quan Anh Đào của nàng!  Khi Lâm Hiên rời đi không bao lâu, Kim Linh Khê liền tỉnh lại. Cô muốn gọi điện thoại cho Lâm Hiên, lại không gọi được.  Biết được Lâm Hiên đi tìm Thư Thành Vũ trả thù cho mình, cô liền vội vàng chạy tới. nàng lập tức liền chạy tới.  Lúc cô vừa tới đã nghe thấy hắn nói những lời kia.  Lâm Hiên nói: "Kim bé bự, ta sẽ không để cho cô chết oan uổng!"  Lâm Hiên nói: “Hôm nay, đừng nói là nữ hoàng Long quốc. Coi như là thần tiên tới, cũng không cứu được Thư Thành Vũ ngươi!”  Nước mắt ngay lập tức làm mờ tầm nhìn của Kim Linh Khê. Cả đời này cô cũng chưa khóc được mấy lần.  Dù sao, muốn nữ Hình Thiên rơi lệ, là rất khó khăn.  Nhưng người đàn ông này, luôn làm cho nàng nhịn không được rơi lệ.  Giết Thư Thành Vũ, đây chính là tội tru di cửu tộc!  May mắn thay, cô đã đến kịp. Không để Lâm Hiên phạm phải sai lầm lớn này.  Đôi mắt đẹp của Anh Đào cũng rơm rớm nước mắt.  Tên này thật đúng là dũng mãnh như hổ. Lại dám thương độc mã giết đến Thư vương phủ...

Chương 290