"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 291
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nhìn thấy Kim Linh Khê, Thư Thành Vũ vẻ mặt nghi hoặc. Lúc ấy, Kim Linh Khê đã dùng kiếm đâm xuyên qua tim trước mặt mọi người trong livestream. Tại sao cô ấy còn sống? Chẳng lẽ là đã dùng thủ đoạn tinh vi gì đó để ghép nối video giả vào? Đúng là như vậy phải không? Nếu không, với tu vi Kim Linh Khê, trái tim bị đâm thủng, tuyệt đối không thể sống. Tốt rồi! Nếu Kim Linh Khê còn sống, như vậy, Lâm Hiên sẽ không giết hắn nữa phải không? Lúc này, trên mặt Lâm Hiên mừng rỡ đến ngây ngẩn cả người. Kim bé bự... vẫn còn sống! Là máu Kỳ Lân đã cứu sống được cô? “Lâm Hiên, châu chủ chưa chết, ngươi mau thả Vương gia ra đi!” Anh Đào thấy Lâm Hiên còn không có buông Thư Thành Vũ ra, hướng Lâm Hiên nói lớn. May mắn là cô và Kim Linh Khê đến kịp thời. Nếu không, tất cả mọi thứ sẽ không thể cứu vãn nổi. Cái chết của một vị vương gia nghiêm trọng hơn nhiều so với cái chết của một Châu chủ. Nếu như có thể, Kim Linh Khê tình nguyện chính mình không sống lại, cũng không muốn Lâm Hiên vì nàng phạm phải sai lầm lớn như vậy. Lâm Hiên rốt cục buông Thư Thành Vũ ra. Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Thư Thành Vũ cũng cảm thấy may mắn vì mình còn sống. Nhưng hắn ta chưa kịp vui mừng thì đã cảm giác có một cỗ lực lượng khổng lồ đánh tới. Sau một khắc, thân thể của hắn liền bay ra ngoài. Bay thẳng ra xa hàng chục mét. Đập mặt đất ra một cái hố nhỏ. Ngực đau nhức. Thư Thành Vũ nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi. Hiển nhiên, là Lâm Hiên công kích Thư Thành Vũ. “Lâm Hiên, cậu làm gì vậy?” Kim Linh Khê khó hiểu nhìn Lâm Hiên. Không nghĩ tới, nàng cũng đã đến, vậy mà Lâm Hiên còn tấn công Thư Thành Vũ. Nhưng mà công kích này của Lâm Hiên cũng không có lấy mạng Thư Thành Vũ. “Giúp cô trút giận đi!” Lâm Hiên nói một câu, trong nháy mắt lại xuất hiện trước mặt Thư Thành Vũ. Lại một cước, đá bay hắn. Lâm Hiên khống chế lực lượng, sẽ không giết chết Thư Thành Vũ. Lúc này, hộ vệ bên người nữ hoàng Long quốc, lập tức muốn xuất thủ ngăn cản Lâm Hiên. Nhưng nữ hoàng Long quốc lại phất tay, ngăn lại hộ vệ. Nữ hoàng đã biết chuyện gì đã xảy ra. Mặc dù, Kim Linh Khê tự nguyện chịu chết. Nhưng với tư cách là nữ hoàng Long quốc, nàng làm sao có thể không biết nhân quả quan hệ trong đó? Nếu như không phải Thư Thành Vũ ở bên trong làm khó dễ, Kim Linh Khê làm sao có thể dùng mạng của mình đi đổi mạng quận chúa? Trận đánh này, Thư Thành Vũ nên chịu. Nghe Lâm Hiên nói xong, nước mắt Kim Linh Khê lại không ngừng chảy xuống. Lâm Hiên từng cước đá vào trên người Thư Thành Vũ, Vương gia đã từng cao cao tại thượng, giống như là bóng da, bị Lâm Hiên đá tới đá lui. Chật vật không chịu nổi. Hắn ta cũng rất tức giận và không cam lòng. Nhưng, không thể làm gì được. Ngay cả nữ hoàng cũng không ngăn cản. Còn có ai có thể ngăn cản Lâm Hiên? Tuy nhiên, thà bị đánh như này còn hơn là chết. "Ngươi làm ta buồn 358 phút, ta đá ngươi 358 lần!" Lâm Hiên tổng cộng đá 358 cước vào người Thư Thành Vũ, rốt cục cũng dừng lại. Lúc này Thư Thành Vũ hít thở không thông, hơi thở yếu ớt. Đương nhiên, với tu vi của hắn, chết là không thể nào. Nhưng có lẽ sẽ mất vài tháng không thể xuống giường. Thấy Lâm Hiên cuối cùng đã ngừng công kích. Kim Linh Khê liều lĩnh xông tới. Trực tiếp đem Lâm Hiên đè ngã xuống đất. Ngay sau đó, đôi môi đỏ mọng được in lên.
Nhìn thấy Kim Linh Khê, Thư Thành Vũ vẻ mặt nghi hoặc.
Lúc ấy, Kim Linh Khê đã dùng kiếm đâm xuyên qua tim trước mặt mọi người trong livestream.
Tại sao cô ấy còn sống?
Chẳng lẽ là đã dùng thủ đoạn tinh vi gì đó để ghép nối video giả vào?
Đúng là như vậy phải không?
Nếu không, với tu vi Kim Linh Khê, trái tim bị đâm thủng, tuyệt đối không thể sống.
Tốt rồi!
Nếu Kim Linh Khê còn sống, như vậy, Lâm Hiên sẽ không giết hắn nữa phải không?
Lúc này, trên mặt Lâm Hiên mừng rỡ đến ngây ngẩn cả người.
Kim bé bự... vẫn còn sống!
Là máu Kỳ Lân đã cứu sống được cô?
“Lâm Hiên, châu chủ chưa chết, ngươi mau thả Vương gia ra đi!”
Anh Đào thấy Lâm Hiên còn không có buông Thư Thành Vũ ra, hướng Lâm Hiên nói lớn.
May mắn là cô và Kim Linh Khê đến kịp thời. Nếu không, tất cả mọi thứ sẽ không thể cứu vãn nổi.
Cái chết của một vị vương gia nghiêm trọng hơn nhiều so với cái chết của một Châu chủ.
Nếu như có thể, Kim Linh Khê tình nguyện chính mình không sống lại, cũng không muốn Lâm Hiên vì nàng phạm phải sai lầm lớn như vậy.
Lâm Hiên rốt cục buông Thư Thành Vũ ra.
Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Thư Thành Vũ cũng cảm thấy may mắn vì mình còn sống. Nhưng hắn ta chưa kịp vui mừng thì đã cảm giác có một cỗ lực lượng khổng lồ đánh tới.
Sau một khắc, thân thể của hắn liền bay ra ngoài. Bay thẳng ra xa hàng chục mét.
Đập mặt đất ra một cái hố nhỏ.
Ngực đau nhức.
Thư Thành Vũ nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên, là Lâm Hiên công kích Thư Thành Vũ.
“Lâm Hiên, cậu làm gì vậy?” Kim Linh Khê khó hiểu nhìn Lâm Hiên.
Không nghĩ tới, nàng cũng đã đến, vậy mà Lâm Hiên còn tấn công Thư Thành Vũ.
Nhưng mà công kích này của Lâm Hiên cũng không có lấy mạng Thư Thành Vũ.
“Giúp cô trút giận đi!” Lâm Hiên nói một câu, trong nháy mắt lại xuất hiện trước mặt Thư Thành Vũ.
Lại một cước, đá bay hắn.
Lâm Hiên khống chế lực lượng, sẽ không giết chết Thư Thành Vũ.
Lúc này, hộ vệ bên người nữ hoàng Long quốc, lập tức muốn xuất thủ ngăn cản Lâm Hiên.
Nhưng nữ hoàng Long quốc lại phất tay, ngăn lại hộ vệ.
Nữ hoàng đã biết chuyện gì đã xảy ra.
Mặc dù, Kim Linh Khê tự nguyện chịu chết.
Nhưng với tư cách là nữ hoàng Long quốc, nàng làm sao có thể không biết nhân quả quan hệ trong đó?
Nếu như không phải Thư Thành Vũ ở bên trong làm khó dễ, Kim Linh Khê làm sao có thể dùng mạng của mình đi đổi mạng quận chúa?
Trận đánh này, Thư Thành Vũ nên chịu.
Nghe Lâm Hiên nói xong, nước mắt Kim Linh Khê lại không ngừng chảy xuống.
Lâm Hiên từng cước đá vào trên người Thư Thành Vũ, Vương gia đã từng cao cao tại thượng, giống như là bóng da, bị Lâm Hiên đá tới đá lui.
Chật vật không chịu nổi.
Hắn ta cũng rất tức giận và không cam lòng. Nhưng, không thể làm gì được.
Ngay cả nữ hoàng cũng không ngăn cản.
Còn có ai có thể ngăn cản Lâm Hiên?
Tuy nhiên, thà bị đánh như này còn hơn là chết.
"Ngươi làm ta buồn 358 phút, ta đá ngươi 358 lần!"
Lâm Hiên tổng cộng đá 358 cước vào người Thư Thành Vũ, rốt cục cũng dừng lại.
Lúc này Thư Thành Vũ hít thở không thông, hơi thở yếu ớt.
Đương nhiên, với tu vi của hắn, chết là không thể nào.
Nhưng có lẽ sẽ mất vài tháng không thể xuống giường.
Thấy Lâm Hiên cuối cùng đã ngừng công kích. Kim Linh Khê liều lĩnh xông tới.
Trực tiếp đem Lâm Hiên đè ngã xuống đất. Ngay sau đó, đôi môi đỏ mọng được in lên.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nhìn thấy Kim Linh Khê, Thư Thành Vũ vẻ mặt nghi hoặc. Lúc ấy, Kim Linh Khê đã dùng kiếm đâm xuyên qua tim trước mặt mọi người trong livestream. Tại sao cô ấy còn sống? Chẳng lẽ là đã dùng thủ đoạn tinh vi gì đó để ghép nối video giả vào? Đúng là như vậy phải không? Nếu không, với tu vi Kim Linh Khê, trái tim bị đâm thủng, tuyệt đối không thể sống. Tốt rồi! Nếu Kim Linh Khê còn sống, như vậy, Lâm Hiên sẽ không giết hắn nữa phải không? Lúc này, trên mặt Lâm Hiên mừng rỡ đến ngây ngẩn cả người. Kim bé bự... vẫn còn sống! Là máu Kỳ Lân đã cứu sống được cô? “Lâm Hiên, châu chủ chưa chết, ngươi mau thả Vương gia ra đi!” Anh Đào thấy Lâm Hiên còn không có buông Thư Thành Vũ ra, hướng Lâm Hiên nói lớn. May mắn là cô và Kim Linh Khê đến kịp thời. Nếu không, tất cả mọi thứ sẽ không thể cứu vãn nổi. Cái chết của một vị vương gia nghiêm trọng hơn nhiều so với cái chết của một Châu chủ. Nếu như có thể, Kim Linh Khê tình nguyện chính mình không sống lại, cũng không muốn Lâm Hiên vì nàng phạm phải sai lầm lớn như vậy. Lâm Hiên rốt cục buông Thư Thành Vũ ra. Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Thư Thành Vũ cũng cảm thấy may mắn vì mình còn sống. Nhưng hắn ta chưa kịp vui mừng thì đã cảm giác có một cỗ lực lượng khổng lồ đánh tới. Sau một khắc, thân thể của hắn liền bay ra ngoài. Bay thẳng ra xa hàng chục mét. Đập mặt đất ra một cái hố nhỏ. Ngực đau nhức. Thư Thành Vũ nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi. Hiển nhiên, là Lâm Hiên công kích Thư Thành Vũ. “Lâm Hiên, cậu làm gì vậy?” Kim Linh Khê khó hiểu nhìn Lâm Hiên. Không nghĩ tới, nàng cũng đã đến, vậy mà Lâm Hiên còn tấn công Thư Thành Vũ. Nhưng mà công kích này của Lâm Hiên cũng không có lấy mạng Thư Thành Vũ. “Giúp cô trút giận đi!” Lâm Hiên nói một câu, trong nháy mắt lại xuất hiện trước mặt Thư Thành Vũ. Lại một cước, đá bay hắn. Lâm Hiên khống chế lực lượng, sẽ không giết chết Thư Thành Vũ. Lúc này, hộ vệ bên người nữ hoàng Long quốc, lập tức muốn xuất thủ ngăn cản Lâm Hiên. Nhưng nữ hoàng Long quốc lại phất tay, ngăn lại hộ vệ. Nữ hoàng đã biết chuyện gì đã xảy ra. Mặc dù, Kim Linh Khê tự nguyện chịu chết. Nhưng với tư cách là nữ hoàng Long quốc, nàng làm sao có thể không biết nhân quả quan hệ trong đó? Nếu như không phải Thư Thành Vũ ở bên trong làm khó dễ, Kim Linh Khê làm sao có thể dùng mạng của mình đi đổi mạng quận chúa? Trận đánh này, Thư Thành Vũ nên chịu. Nghe Lâm Hiên nói xong, nước mắt Kim Linh Khê lại không ngừng chảy xuống. Lâm Hiên từng cước đá vào trên người Thư Thành Vũ, Vương gia đã từng cao cao tại thượng, giống như là bóng da, bị Lâm Hiên đá tới đá lui. Chật vật không chịu nổi. Hắn ta cũng rất tức giận và không cam lòng. Nhưng, không thể làm gì được. Ngay cả nữ hoàng cũng không ngăn cản. Còn có ai có thể ngăn cản Lâm Hiên? Tuy nhiên, thà bị đánh như này còn hơn là chết. "Ngươi làm ta buồn 358 phút, ta đá ngươi 358 lần!" Lâm Hiên tổng cộng đá 358 cước vào người Thư Thành Vũ, rốt cục cũng dừng lại. Lúc này Thư Thành Vũ hít thở không thông, hơi thở yếu ớt. Đương nhiên, với tu vi của hắn, chết là không thể nào. Nhưng có lẽ sẽ mất vài tháng không thể xuống giường. Thấy Lâm Hiên cuối cùng đã ngừng công kích. Kim Linh Khê liều lĩnh xông tới. Trực tiếp đem Lâm Hiên đè ngã xuống đất. Ngay sau đó, đôi môi đỏ mọng được in lên.