"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 379

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… "Phái đi rồi, nhưng không tìm được, Thiên Ly từng là cao thủ đại nội, nàng rất hiểu chúng ta, nếu như nàng cố ý tránh né, chúng ta rất khó tìm được nàng..." Trên mặt mấy người hiện ra sự lo lắng.  Hiện tại Lục Thiên Ly hoàn toàn mất đi võ công, hình thể lại chỉ có mười hai mười ba tuổi.  Rất dễ dàng gặp nguy hiểm.  Đúng lúc này, có thám tử đến báo.  "Chúng ta hình như tìm được tin tức có liên quan đến đại nhân Thiên Ly!"  Thám tử đưa cho hắn ta một bức ảnh.  Bức ảnh được chụp bởi một phóng viên nằm vùng trong một nhóm buôn người.  Hàng trăm trẻ em bị bắt cóc, bị nhốt trong một khu mỏ, như thể họ đang xếp hàng chờ lấy máu.  Trong đó, có một bóng dáng cực kỳ giống Lục Thiên Ly!  Lục Thiên Ly chỉ cao hơn một thước.  Cũng không phải không có khả năng bị người khác coi như đứa trẻ.  "Mặc kệ có phải là Thiên Ly hay không, loại tập đoàn tà ác này nhất định phải bị tiêu diệt!" Mấy vị cao thủ đại nội phi thường phẫn nộ.  Nhóm buôn người này rất tàn nhẫn.  Họ bắt cóc những đứa trẻ này, loại bỏ các bộ phận cơ thể của chúng rồi buôn bán.  Có thể nói, trẻ em rơi vào trong tay bọn họ trên cơ bản đều không sống được.  "Các vị tiền bối cũng không cần quá lo lắng, tuy rằng Lục tiền bối không còn tu vi, nhưng nàng dù sao sống lâu như vậy, hẳn là không dễ dàng bị lừa bán như vậy!" Lâm Hiên an ủi mấy vị cao thủ đại nội.  Trong tình huống bình thường, Lục Thiên Ly đích xác sẽ không bị lừa bán.  Nhưng, bởi vì Lục Thiên Ly bị mất đi tu vi, cả người đã chán chường.  Sau khi rời khỏi hoàng cung, nàng lập tức đi tìm một quán rượu uống rượu.  Trực tiếp uống hết rượu của quán rượu kia.  Lúc còn tu vi, khi nàng cảm giác say chỉ cần dùng nội lực là có thể loại bỏ rượu ra khỏi người mình.  Nhưng bây giờ nàng cũng không có nội lực.  Say rượu, đó là thật sự say rượu.  Cuối cùng, Lục Thiên Ly say rượu ngã trên đường rơi vào tay bọn buôn người.  Khi nhìn thấy Lục Thiên Ly, bọn buôn người cũng sợ ngây người.  Bên cạnh nàng còn có một vò rượu lớn có thể chứa mấy chục cân rượu.  Cả người đã say bất tỉnh nhân sự.  

"Phái đi rồi, nhưng không tìm được, Thiên Ly từng là cao thủ đại nội, nàng rất hiểu chúng ta, nếu như nàng cố ý tránh né, chúng ta rất khó tìm được nàng..." Trên mặt mấy người hiện ra sự lo lắng.  

Hiện tại Lục Thiên Ly hoàn toàn mất đi võ công, hình thể lại chỉ có mười hai mười ba tuổi.  

Rất dễ dàng gặp nguy hiểm.  

Đúng lúc này, có thám tử đến báo.  

"Chúng ta hình như tìm được tin tức có liên quan đến đại nhân Thiên Ly!"  

Thám tử đưa cho hắn ta một bức ảnh.  

Bức ảnh được chụp bởi một phóng viên nằm vùng trong một nhóm buôn người.  

Hàng trăm trẻ em bị bắt cóc, bị nhốt trong một khu mỏ, như thể họ đang xếp hàng chờ lấy máu.  

Trong đó, có một bóng dáng cực kỳ giống Lục Thiên Ly!  

Lục Thiên Ly chỉ cao hơn một thước.  

Cũng không phải không có khả năng bị người khác coi như đứa trẻ.  

"Mặc kệ có phải là Thiên Ly hay không, loại tập đoàn tà ác này nhất định phải bị tiêu diệt!" Mấy vị cao thủ đại nội phi thường phẫn nộ.  

Nhóm buôn người này rất tàn nhẫn.  

Họ bắt cóc những đứa trẻ này, loại bỏ các bộ phận cơ thể của chúng rồi buôn bán.  

Có thể nói, trẻ em rơi vào trong tay bọn họ trên cơ bản đều không sống được.  

"Các vị tiền bối cũng không cần quá lo lắng, tuy rằng Lục tiền bối không còn tu vi, nhưng nàng dù sao sống lâu như vậy, hẳn là không dễ dàng bị lừa bán như vậy!" Lâm Hiên an ủi mấy vị cao thủ đại nội.  

Trong tình huống bình thường, Lục Thiên Ly đích xác sẽ không bị lừa bán.  

Nhưng, bởi vì Lục Thiên Ly bị mất đi tu vi, cả người đã chán chường.  

Sau khi rời khỏi hoàng cung, nàng lập tức đi tìm một quán rượu uống rượu.  

Trực tiếp uống hết rượu của quán rượu kia.  

Lúc còn tu vi, khi nàng cảm giác say chỉ cần dùng nội lực là có thể loại bỏ rượu ra khỏi người mình.  

Nhưng bây giờ nàng cũng không có nội lực.  

Say rượu, đó là thật sự say rượu.  

Cuối cùng, Lục Thiên Ly say rượu ngã trên đường rơi vào tay bọn buôn người.  

Khi nhìn thấy Lục Thiên Ly, bọn buôn người cũng sợ ngây người.  

Bên cạnh nàng còn có một vò rượu lớn có thể chứa mấy chục cân rượu.  

Cả người đã say bất tỉnh nhân sự.  

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… "Phái đi rồi, nhưng không tìm được, Thiên Ly từng là cao thủ đại nội, nàng rất hiểu chúng ta, nếu như nàng cố ý tránh né, chúng ta rất khó tìm được nàng..." Trên mặt mấy người hiện ra sự lo lắng.  Hiện tại Lục Thiên Ly hoàn toàn mất đi võ công, hình thể lại chỉ có mười hai mười ba tuổi.  Rất dễ dàng gặp nguy hiểm.  Đúng lúc này, có thám tử đến báo.  "Chúng ta hình như tìm được tin tức có liên quan đến đại nhân Thiên Ly!"  Thám tử đưa cho hắn ta một bức ảnh.  Bức ảnh được chụp bởi một phóng viên nằm vùng trong một nhóm buôn người.  Hàng trăm trẻ em bị bắt cóc, bị nhốt trong một khu mỏ, như thể họ đang xếp hàng chờ lấy máu.  Trong đó, có một bóng dáng cực kỳ giống Lục Thiên Ly!  Lục Thiên Ly chỉ cao hơn một thước.  Cũng không phải không có khả năng bị người khác coi như đứa trẻ.  "Mặc kệ có phải là Thiên Ly hay không, loại tập đoàn tà ác này nhất định phải bị tiêu diệt!" Mấy vị cao thủ đại nội phi thường phẫn nộ.  Nhóm buôn người này rất tàn nhẫn.  Họ bắt cóc những đứa trẻ này, loại bỏ các bộ phận cơ thể của chúng rồi buôn bán.  Có thể nói, trẻ em rơi vào trong tay bọn họ trên cơ bản đều không sống được.  "Các vị tiền bối cũng không cần quá lo lắng, tuy rằng Lục tiền bối không còn tu vi, nhưng nàng dù sao sống lâu như vậy, hẳn là không dễ dàng bị lừa bán như vậy!" Lâm Hiên an ủi mấy vị cao thủ đại nội.  Trong tình huống bình thường, Lục Thiên Ly đích xác sẽ không bị lừa bán.  Nhưng, bởi vì Lục Thiên Ly bị mất đi tu vi, cả người đã chán chường.  Sau khi rời khỏi hoàng cung, nàng lập tức đi tìm một quán rượu uống rượu.  Trực tiếp uống hết rượu của quán rượu kia.  Lúc còn tu vi, khi nàng cảm giác say chỉ cần dùng nội lực là có thể loại bỏ rượu ra khỏi người mình.  Nhưng bây giờ nàng cũng không có nội lực.  Say rượu, đó là thật sự say rượu.  Cuối cùng, Lục Thiên Ly say rượu ngã trên đường rơi vào tay bọn buôn người.  Khi nhìn thấy Lục Thiên Ly, bọn buôn người cũng sợ ngây người.  Bên cạnh nàng còn có một vò rượu lớn có thể chứa mấy chục cân rượu.  Cả người đã say bất tỉnh nhân sự.  

Chương 379