"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 435

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nhưng Lâm Hiên vẫn cố khống chế.  Dù sao đây không phải sư tỷ của anh, không cách nào áp chế kỳ lân hóa của anh.  Anh cũng không muốn vị nha hoàn sùng bái mình này lặp lại vết xe đổ của Bạch Vô Thường.  “Cô đi ra ngoài đi, thật sự không cần!” Lâm Hiên trầm giọng nói.  Sơ Nguyệt sửng sốt.  Cô không bao giờ nghĩ rằng với trình độ này, Lâm Hiên thế mà còn có thể kiềm nén được?  Chẳng lẽ, trên thế giới này, thật sự có đàn ông không thèm phụ nữ?  Cô không tin!  Đã đi tới một bước này, Sơ Nguyệt quả quyết là không có khả năng buông tha!  Cô lại bước thêm một bước về phía Lâm Hiên.  “Lâm thiếu, xin ngài sủng hạnh tôi!”  Lời nói của Sơ Nguyệt khiến cho Lâm Hiên hoàn toàn mất đi lý trí.  Rốt cuộc thì chỉ có Đế Vương mới có thể dùng từ này.  Dù sao đây cũng là nha hoàn Hồng Diệp tìm cho anh.  Cũng không cần phải giả vờ là thánh, đúng không?  Lâm Hiên cuối cùng cũng ôm lấy Sơ Nguyệt.  “Cô, tu vi của cô là gì!” Ở thời điểm cuối cùng sắp mất đi lý trí, Lâm Hiên còn không quên hỏi một chút tu vi của Sơ Nguyệt.  Nếu tu vi của Sơ Nguyệt quá thấp, cũng không thể hại cô!  Sơ Nguyệt sửng sốt, không nghĩ tới Lâm Hiên lại hỏi cái này.  Tuy nhiên, dù sao trong Đế Phủ này cũng không chỉ có một võ giả như cô, cho nên, cô cũng không có giấu diếm.  “Xin thưa Lâm thiếu, tu vi của tôi là Thiên Tông.”  Tu vi Thiên Tông? Không phải là đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh sao?  Tu vi tối thiểu có thể chịu được Lâm Hiên ở trạng thái Kỳ Lân là Thiên Tông!  Lúc trước Bạch Vô Thường tu vi thấp hơn Thiên Tông, Lâm Hiên vẫn còn nhớ rõ ràng bộ dạng thê thảm khi phát sinh chuyện đó.  Biết được người phụ nữ này vậy mà có tu vi Thiên Tông. Lâm Hiên không còn băn khoăn nữa.  Những vảy đỏ xuất hiện trên bề mặt cơ thể anh. Sừng mọc ra trên đầu. Đuôi mọc ra phía sau.  Bắt đầu quá trình biến thành Kỳ Lân!"A!"   Khi nhìn thấy biến hóa của Lâm Hiên, Sơ Nguyệt nhất thời sợ ngây người. 

Nhưng Lâm Hiên vẫn cố khống chế.  

Dù sao đây không phải sư tỷ của anh, không cách nào áp chế kỳ lân hóa của anh.  

Anh cũng không muốn vị nha hoàn sùng bái mình này lặp lại vết xe đổ của Bạch Vô Thường.  

“Cô đi ra ngoài đi, thật sự không cần!” Lâm Hiên trầm giọng nói.  

Sơ Nguyệt sửng sốt.  

Cô không bao giờ nghĩ rằng với trình độ này, Lâm Hiên thế mà còn có thể kiềm nén được?  

Chẳng lẽ, trên thế giới này, thật sự có đàn ông không thèm phụ nữ?  

Cô không tin!  

Đã đi tới một bước này, Sơ Nguyệt quả quyết là không có khả năng buông tha!  

Cô lại bước thêm một bước về phía Lâm Hiên.  

“Lâm thiếu, xin ngài sủng hạnh tôi!”  

Lời nói của Sơ Nguyệt khiến cho Lâm Hiên hoàn toàn mất đi lý trí.  

Rốt cuộc thì chỉ có Đế Vương mới có thể dùng từ này.  

Dù sao đây cũng là nha hoàn Hồng Diệp tìm cho anh.  

Cũng không cần phải giả vờ là thánh, đúng không?  

Lâm Hiên cuối cùng cũng ôm lấy Sơ Nguyệt.  

“Cô, tu vi của cô là gì!” Ở thời điểm cuối cùng sắp mất đi lý trí, Lâm Hiên còn không quên hỏi một chút tu vi của Sơ Nguyệt.  

Nếu tu vi của Sơ Nguyệt quá thấp, cũng không thể hại cô!  

Sơ Nguyệt sửng sốt, không nghĩ tới Lâm Hiên lại hỏi cái này.  

Tuy nhiên, dù sao trong Đế Phủ này cũng không chỉ có một võ giả như cô, cho nên, cô cũng không có giấu diếm.  

“Xin thưa Lâm thiếu, tu vi của tôi là Thiên Tông.”  

Tu vi Thiên Tông? Không phải là đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh sao?  

Tu vi tối thiểu có thể chịu được Lâm Hiên ở trạng thái Kỳ Lân là Thiên Tông!  

Lúc trước Bạch Vô Thường tu vi thấp hơn Thiên Tông, Lâm Hiên vẫn còn nhớ rõ ràng bộ dạng thê thảm khi phát sinh chuyện đó.  

Biết được người phụ nữ này vậy mà có tu vi Thiên Tông. Lâm Hiên không còn băn khoăn nữa.  

Những vảy đỏ xuất hiện trên bề mặt cơ thể anh. Sừng mọc ra trên đầu. Đuôi mọc ra phía sau.  

Bắt đầu quá trình biến thành Kỳ Lân!

"A!"   

Khi nhìn thấy biến hóa của Lâm Hiên, Sơ Nguyệt nhất thời sợ ngây người. 

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nhưng Lâm Hiên vẫn cố khống chế.  Dù sao đây không phải sư tỷ của anh, không cách nào áp chế kỳ lân hóa của anh.  Anh cũng không muốn vị nha hoàn sùng bái mình này lặp lại vết xe đổ của Bạch Vô Thường.  “Cô đi ra ngoài đi, thật sự không cần!” Lâm Hiên trầm giọng nói.  Sơ Nguyệt sửng sốt.  Cô không bao giờ nghĩ rằng với trình độ này, Lâm Hiên thế mà còn có thể kiềm nén được?  Chẳng lẽ, trên thế giới này, thật sự có đàn ông không thèm phụ nữ?  Cô không tin!  Đã đi tới một bước này, Sơ Nguyệt quả quyết là không có khả năng buông tha!  Cô lại bước thêm một bước về phía Lâm Hiên.  “Lâm thiếu, xin ngài sủng hạnh tôi!”  Lời nói của Sơ Nguyệt khiến cho Lâm Hiên hoàn toàn mất đi lý trí.  Rốt cuộc thì chỉ có Đế Vương mới có thể dùng từ này.  Dù sao đây cũng là nha hoàn Hồng Diệp tìm cho anh.  Cũng không cần phải giả vờ là thánh, đúng không?  Lâm Hiên cuối cùng cũng ôm lấy Sơ Nguyệt.  “Cô, tu vi của cô là gì!” Ở thời điểm cuối cùng sắp mất đi lý trí, Lâm Hiên còn không quên hỏi một chút tu vi của Sơ Nguyệt.  Nếu tu vi của Sơ Nguyệt quá thấp, cũng không thể hại cô!  Sơ Nguyệt sửng sốt, không nghĩ tới Lâm Hiên lại hỏi cái này.  Tuy nhiên, dù sao trong Đế Phủ này cũng không chỉ có một võ giả như cô, cho nên, cô cũng không có giấu diếm.  “Xin thưa Lâm thiếu, tu vi của tôi là Thiên Tông.”  Tu vi Thiên Tông? Không phải là đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh sao?  Tu vi tối thiểu có thể chịu được Lâm Hiên ở trạng thái Kỳ Lân là Thiên Tông!  Lúc trước Bạch Vô Thường tu vi thấp hơn Thiên Tông, Lâm Hiên vẫn còn nhớ rõ ràng bộ dạng thê thảm khi phát sinh chuyện đó.  Biết được người phụ nữ này vậy mà có tu vi Thiên Tông. Lâm Hiên không còn băn khoăn nữa.  Những vảy đỏ xuất hiện trên bề mặt cơ thể anh. Sừng mọc ra trên đầu. Đuôi mọc ra phía sau.  Bắt đầu quá trình biến thành Kỳ Lân!"A!"   Khi nhìn thấy biến hóa của Lâm Hiên, Sơ Nguyệt nhất thời sợ ngây người. 

Chương 435