"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 436
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Đây là loại quái vật gì? Ban đầu Sơ Nguyệt đã chuẩn bị tốt. Hy sinh chính mình để giết Lâm Hiên. Nhưng khi nàng nhìn thấy sự thay đổi của Lâm Hiên thì lại trợn tròn mắt. Cô không muốn bị một con quái vật xâm phạm. Cô muốn kêu cứu. Nhưng, bàn tay với đầy móng vuốt của Lâm Hiên đã che kín miệng cô... … Tây Môn Vô Song đang cho cá ăn trong ao. Nhưng trong lòng luôn cảm thấy hơi bồn chồn. Biểu hiện của nha đầu Sơ Nguyệt kia có chút không thích hợp. Nhưng cô không thể nghĩ ra bất cứ điều gì không đúng. Dù sao, nàng ở trước mặt Sơ Nguyệt cùng Lâm Hiên đánh một trận. Chính là vì để cho Sơ Nguyệt biết Lâm Hiên là bất khả chiến bại. Ngay cả cô còn kém Lâm Hiên nhiều đến vậy. Huống chi Sơ Nguyệt mới chỉ miễn cưỡng đến tu vi Thiên Tông. Dùng thực lực của Sơ Nguyệt, muốn giết Lâm Hiên thì chỉ có một phương pháp. Chờ đã! Chỉ có một cách! Tây Môn Vô Song đột nhiên nghĩ tới một chuyện. Võ giả cấp thấp muốn giết võ giả cấp cao không phải là không thể. Nhất là nữ võ giả. Trên thị trường chợ đen lưu truyền một loại độc dược, tên là Tang Nữ Hương! Chất độc này rất hung ác. Sau khi uống vào thì làn da, nước bọt, và chất dịch cơ thể của người phụ nữ sẽ trở nên cực độc. Khi một người đàn ông tiếp xúc với da, nước bọt của người phụ nữ bị nhiễm độc hoặc quan hệ tình dục với người này, anh ta sẽ bị nhiễm độc và chết. Đương nhiên, nữ võ giả sử dụng Tang Nữ Hương kia cũng sẽ bị độc chết! Điều đáng sợ nhất là chất độc này không có thuốc giải! Hơn nữa, là chuyên môn nghiên cứu và phát triển cho võ giả. Không cách nào dùng nội lực trừ bỏ. Nói cách khác, mặc kệ có thành công hay không, nữ võ giả đều phải trả giá bằng sinh mạng của chính mình. Sơ Nguyệt sẽ không phải là muốn... Lần cuối Tây Môn Vô Song gặp Sơ Nguyệt, cô nàng đã nói một câu. “Chiến Thần, cho dù kiếp sau, tôi cũng muốn làm thuộc hạ của ngài.”
Đây là loại quái vật gì?
Ban đầu Sơ Nguyệt đã chuẩn bị tốt. Hy sinh chính mình để giết Lâm Hiên.
Nhưng khi nàng nhìn thấy sự thay đổi của Lâm Hiên thì lại trợn tròn mắt.
Cô không muốn bị một con quái vật xâm phạm.
Cô muốn kêu cứu.
Nhưng, bàn tay với đầy móng vuốt của Lâm Hiên đã che kín miệng cô...
…
Tây Môn Vô Song đang cho cá ăn trong ao. Nhưng trong lòng luôn cảm thấy hơi bồn chồn.
Biểu hiện của nha đầu Sơ Nguyệt kia có chút không thích hợp.
Nhưng cô không thể nghĩ ra bất cứ điều gì không đúng.
Dù sao, nàng ở trước mặt Sơ Nguyệt cùng Lâm Hiên đánh một trận. Chính là vì để cho Sơ Nguyệt biết Lâm Hiên là bất khả chiến bại.
Ngay cả cô còn kém Lâm Hiên nhiều đến vậy. Huống chi Sơ Nguyệt mới chỉ miễn cưỡng đến tu vi Thiên Tông.
Dùng thực lực của Sơ Nguyệt, muốn giết Lâm Hiên thì chỉ có một phương pháp.
Chờ đã!
Chỉ có một cách!
Tây Môn Vô Song đột nhiên nghĩ tới một chuyện.
Võ giả cấp thấp muốn giết võ giả cấp cao không phải là không thể. Nhất là nữ võ giả.
Trên thị trường chợ đen lưu truyền một loại độc dược, tên là Tang Nữ Hương!
Chất độc này rất hung ác.
Sau khi uống vào thì làn da, nước bọt, và chất dịch cơ thể của người phụ nữ sẽ trở nên cực độc.
Khi một người đàn ông tiếp xúc với da, nước bọt của người phụ nữ bị nhiễm độc hoặc quan hệ tình dục với người này, anh ta sẽ bị nhiễm độc và chết.
Đương nhiên, nữ võ giả sử dụng Tang Nữ Hương kia cũng sẽ bị độc chết!
Điều đáng sợ nhất là chất độc này không có thuốc giải!
Hơn nữa, là chuyên môn nghiên cứu và phát triển cho võ giả. Không cách nào dùng nội lực trừ bỏ.
Nói cách khác, mặc kệ có thành công hay không, nữ võ giả đều phải trả giá bằng sinh mạng của chính mình.
Sơ Nguyệt sẽ không phải là muốn...
Lần cuối Tây Môn Vô Song gặp Sơ Nguyệt, cô nàng đã nói một câu.
“Chiến Thần, cho dù kiếp sau, tôi cũng muốn làm thuộc hạ của ngài.”
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Đây là loại quái vật gì? Ban đầu Sơ Nguyệt đã chuẩn bị tốt. Hy sinh chính mình để giết Lâm Hiên. Nhưng khi nàng nhìn thấy sự thay đổi của Lâm Hiên thì lại trợn tròn mắt. Cô không muốn bị một con quái vật xâm phạm. Cô muốn kêu cứu. Nhưng, bàn tay với đầy móng vuốt của Lâm Hiên đã che kín miệng cô... … Tây Môn Vô Song đang cho cá ăn trong ao. Nhưng trong lòng luôn cảm thấy hơi bồn chồn. Biểu hiện của nha đầu Sơ Nguyệt kia có chút không thích hợp. Nhưng cô không thể nghĩ ra bất cứ điều gì không đúng. Dù sao, nàng ở trước mặt Sơ Nguyệt cùng Lâm Hiên đánh một trận. Chính là vì để cho Sơ Nguyệt biết Lâm Hiên là bất khả chiến bại. Ngay cả cô còn kém Lâm Hiên nhiều đến vậy. Huống chi Sơ Nguyệt mới chỉ miễn cưỡng đến tu vi Thiên Tông. Dùng thực lực của Sơ Nguyệt, muốn giết Lâm Hiên thì chỉ có một phương pháp. Chờ đã! Chỉ có một cách! Tây Môn Vô Song đột nhiên nghĩ tới một chuyện. Võ giả cấp thấp muốn giết võ giả cấp cao không phải là không thể. Nhất là nữ võ giả. Trên thị trường chợ đen lưu truyền một loại độc dược, tên là Tang Nữ Hương! Chất độc này rất hung ác. Sau khi uống vào thì làn da, nước bọt, và chất dịch cơ thể của người phụ nữ sẽ trở nên cực độc. Khi một người đàn ông tiếp xúc với da, nước bọt của người phụ nữ bị nhiễm độc hoặc quan hệ tình dục với người này, anh ta sẽ bị nhiễm độc và chết. Đương nhiên, nữ võ giả sử dụng Tang Nữ Hương kia cũng sẽ bị độc chết! Điều đáng sợ nhất là chất độc này không có thuốc giải! Hơn nữa, là chuyên môn nghiên cứu và phát triển cho võ giả. Không cách nào dùng nội lực trừ bỏ. Nói cách khác, mặc kệ có thành công hay không, nữ võ giả đều phải trả giá bằng sinh mạng của chính mình. Sơ Nguyệt sẽ không phải là muốn... Lần cuối Tây Môn Vô Song gặp Sơ Nguyệt, cô nàng đã nói một câu. “Chiến Thần, cho dù kiếp sau, tôi cũng muốn làm thuộc hạ của ngài.”