"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 497

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Dù sao, không có công lực của ai là dễ dàng đạt được.  Trong nháy mắt mất đi một nửa công lực, không phải là trò đùa.  Đối với võ giả mà nói, không khác gì muốn nửa cái mạng.  “Đến đây, Hà Hoan, chỉ cần cô có bản lĩnh kia, cô có thể lấy bao nhiêu công lực của tôi thì lấy bao nhiêu!” Lâm Hiên cũng nói thẳng.  Anh nhất định phải để Hà Hoan một lòng một dạ đi theo anh.  “Lâm thiếu… Sao anh lại làm thế? Anh thực sự thích tôi sao?” Hà Hoan xoay người lại, chủ động ôm lấy Lâm Hiên.  “Cô muốn nghe lời thật lòng hay là nói dối.” Lâm Hiên nói.  Hà Hoan: “Nói dối trước đi.”  Lâm Hiên: “Thích.”  “Vậy, nói thật thì sao...” Hà Hoan cắn răng hỏi.  Lâm Hiên: “Cũng thích!”  Đây chính là người phụ nữ xinh đẹp nhất Kỳ Châu.  Người đàn ông nào sẽ không thích?  Lâm Hiên thừa nhận, anh không phải thánh nhân, anh chỉ là một tục nhân, anh cũng thích mỹ nữ.  “Quên đi, Lâm thiếu, Hà Hoan tôi nguyện ý đi theo ngài!” Hà Hoan cuối cùng cũng buông Lâm Hiên ra, trực tiếp nửa quỳ trước mặt Lâm Hiên.  “Hà Hoan, nếu như tôi không nhìn lầm thì tu vi của cô cũng sớm đã đạt tới bình cảnh đúng không?” Lâm Hiên hỏi.  “Ừm, cho nên, tôi mới tới tham gia đại hội Ẩn Tộc lần này, võ giả thế tục đã không cách nào để cho tôi tăng lên.” Hà Hoan gật đầu nói.  “Đi theo tôi, cô không cần tiến vào Ẩn tộc cũng có thể trở thành cường giả cao thủ!” Lâm Hiên nói.  “Tôi tin tưởng Lâm thiếu!” Hà Hoan gật gật đầu. “Đến đây, hiện tại, tôi sẽ cho cô đột phá!” Nhìn tuyệt thế mỹ nhân trước mắt, Lâm Hiên rốt cuộc không khống chế được. “Nhưng mà, Lâm thiếu, anh thật sự nguyện ý sao...” Hà Hoan còn có chút cố kỵ. Nhưng cô nhìn ra được, lúc này Lâm Hiên đã mất kiểm soát. Hà Hoan tu luyện chính là Ngọc Nữ Tâm Kinh, sao cô không biết đối với đàn ông, thân thể này của cô có lực hấp dẫn vô cùng kinh khủng. “Lâm thiếu, nếu anh thật sự muốn, tôi có thể dùng phương pháp khác giúp anh...” Hà Hoan cắn răng nói, khuôn mặt ửng đỏ. Khi nói điều này. Ngay cả chính Hà Hoan cũng không thể tin được, thế mà cô sẽ nói ra những lời như vậy với một người đàn ông. “Hà Hoan, tôi đã nói rồi, cô có thể lấy bao nhiêu công lực của tôi thì cứ tùy tiện lấy!” Thân thể bên ngoài của Lâm Hiên bắt đầu hiện lên vảy màu đỏ. “Lâm thiếu, anh...” Hà Hoan hơi có chút ngây người. 

Dù sao, không có công lực của ai là dễ dàng đạt được.  

Trong nháy mắt mất đi một nửa công lực, không phải là trò đùa.  

Đối với võ giả mà nói, không khác gì muốn nửa cái mạng.  

“Đến đây, Hà Hoan, chỉ cần cô có bản lĩnh kia, cô có thể lấy bao nhiêu công lực của tôi thì lấy bao nhiêu!” Lâm Hiên cũng nói thẳng.  

Anh nhất định phải để Hà Hoan một lòng một dạ đi theo anh.  

“Lâm thiếu… Sao anh lại làm thế? Anh thực sự thích tôi sao?” Hà Hoan xoay người lại, chủ động ôm lấy Lâm Hiên.  

“Cô muốn nghe lời thật lòng hay là nói dối.” Lâm Hiên nói.  

Hà Hoan: “Nói dối trước đi.”  

Lâm Hiên: “Thích.”  

“Vậy, nói thật thì sao...” Hà Hoan cắn răng hỏi.  

Lâm Hiên: “Cũng thích!”  

Đây chính là người phụ nữ xinh đẹp nhất Kỳ Châu.  

Người đàn ông nào sẽ không thích?  

Lâm Hiên thừa nhận, anh không phải thánh nhân, anh chỉ là một tục nhân, anh cũng thích mỹ nữ.  

“Quên đi, Lâm thiếu, Hà Hoan tôi nguyện ý đi theo ngài!” Hà Hoan cuối cùng cũng buông Lâm Hiên ra, trực tiếp nửa quỳ trước mặt Lâm Hiên.  

“Hà Hoan, nếu như tôi không nhìn lầm thì tu vi của cô cũng sớm đã đạt tới bình cảnh đúng không?” Lâm Hiên hỏi.  

“Ừm, cho nên, tôi mới tới tham gia đại hội Ẩn Tộc lần này, võ giả thế tục đã không cách nào để cho tôi tăng lên.” Hà Hoan gật đầu nói.  

“Đi theo tôi, cô không cần tiến vào Ẩn tộc cũng có thể trở thành cường giả cao thủ!” Lâm Hiên nói.  

“Tôi tin tưởng Lâm thiếu!” Hà Hoan gật gật đầu. 

“Đến đây, hiện tại, tôi sẽ cho cô đột phá!” 

Nhìn tuyệt thế mỹ nhân trước mắt, Lâm Hiên rốt cuộc không khống chế được. 

“Nhưng mà, Lâm thiếu, anh thật sự nguyện ý sao...” Hà Hoan còn có chút cố kỵ. 

Nhưng cô nhìn ra được, lúc này Lâm Hiên đã mất kiểm soát. 

Hà Hoan tu luyện chính là Ngọc Nữ Tâm Kinh, sao cô không biết đối với đàn ông, thân thể này của cô có lực hấp dẫn vô cùng kinh khủng. 

“Lâm thiếu, nếu anh thật sự muốn, tôi có thể dùng phương pháp khác giúp anh...” Hà Hoan cắn răng nói, khuôn mặt ửng đỏ. 

Khi nói điều này. 

Ngay cả chính Hà Hoan cũng không thể tin được, thế mà cô sẽ nói ra những lời như vậy với một người đàn ông. 

“Hà Hoan, tôi đã nói rồi, cô có thể lấy bao nhiêu công lực của tôi thì cứ tùy tiện lấy!” Thân thể bên ngoài của Lâm Hiên bắt đầu hiện lên vảy màu đỏ. 

“Lâm thiếu, anh...” Hà Hoan hơi có chút ngây người. 

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Dù sao, không có công lực của ai là dễ dàng đạt được.  Trong nháy mắt mất đi một nửa công lực, không phải là trò đùa.  Đối với võ giả mà nói, không khác gì muốn nửa cái mạng.  “Đến đây, Hà Hoan, chỉ cần cô có bản lĩnh kia, cô có thể lấy bao nhiêu công lực của tôi thì lấy bao nhiêu!” Lâm Hiên cũng nói thẳng.  Anh nhất định phải để Hà Hoan một lòng một dạ đi theo anh.  “Lâm thiếu… Sao anh lại làm thế? Anh thực sự thích tôi sao?” Hà Hoan xoay người lại, chủ động ôm lấy Lâm Hiên.  “Cô muốn nghe lời thật lòng hay là nói dối.” Lâm Hiên nói.  Hà Hoan: “Nói dối trước đi.”  Lâm Hiên: “Thích.”  “Vậy, nói thật thì sao...” Hà Hoan cắn răng hỏi.  Lâm Hiên: “Cũng thích!”  Đây chính là người phụ nữ xinh đẹp nhất Kỳ Châu.  Người đàn ông nào sẽ không thích?  Lâm Hiên thừa nhận, anh không phải thánh nhân, anh chỉ là một tục nhân, anh cũng thích mỹ nữ.  “Quên đi, Lâm thiếu, Hà Hoan tôi nguyện ý đi theo ngài!” Hà Hoan cuối cùng cũng buông Lâm Hiên ra, trực tiếp nửa quỳ trước mặt Lâm Hiên.  “Hà Hoan, nếu như tôi không nhìn lầm thì tu vi của cô cũng sớm đã đạt tới bình cảnh đúng không?” Lâm Hiên hỏi.  “Ừm, cho nên, tôi mới tới tham gia đại hội Ẩn Tộc lần này, võ giả thế tục đã không cách nào để cho tôi tăng lên.” Hà Hoan gật đầu nói.  “Đi theo tôi, cô không cần tiến vào Ẩn tộc cũng có thể trở thành cường giả cao thủ!” Lâm Hiên nói.  “Tôi tin tưởng Lâm thiếu!” Hà Hoan gật gật đầu. “Đến đây, hiện tại, tôi sẽ cho cô đột phá!” Nhìn tuyệt thế mỹ nhân trước mắt, Lâm Hiên rốt cuộc không khống chế được. “Nhưng mà, Lâm thiếu, anh thật sự nguyện ý sao...” Hà Hoan còn có chút cố kỵ. Nhưng cô nhìn ra được, lúc này Lâm Hiên đã mất kiểm soát. Hà Hoan tu luyện chính là Ngọc Nữ Tâm Kinh, sao cô không biết đối với đàn ông, thân thể này của cô có lực hấp dẫn vô cùng kinh khủng. “Lâm thiếu, nếu anh thật sự muốn, tôi có thể dùng phương pháp khác giúp anh...” Hà Hoan cắn răng nói, khuôn mặt ửng đỏ. Khi nói điều này. Ngay cả chính Hà Hoan cũng không thể tin được, thế mà cô sẽ nói ra những lời như vậy với một người đàn ông. “Hà Hoan, tôi đã nói rồi, cô có thể lấy bao nhiêu công lực của tôi thì cứ tùy tiện lấy!” Thân thể bên ngoài của Lâm Hiên bắt đầu hiện lên vảy màu đỏ. “Lâm thiếu, anh...” Hà Hoan hơi có chút ngây người. 

Chương 497