"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 498
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Trong cơ thể tôi có thú huyết, tu vi của cô đã đạt tới cấp độ này, hẳn là biết, đây là phản ứng gì.” Lâm Hiên kịch liệt phập phồng, hung hăng nói. “Đây là thú huyết thức tỉnh sao? Đây là lần đầu tiên tôi thấy nó!” Hà Hoan đưa tay vuốt ve vảy trên người Lâm Hiên, kinh ngạc nói. “Đúng vậy!”Nữ nhân bình thường nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ bị dọa sợ. Nhưng là một cao thủ đỉnh cấp ở thế tục, Hà Hoan vẫn có đủ kiến thức. Nàng biết, nếu võ giả luyện hóa máu thú, là có thể thức tỉnh gien máu thú đang ngủ say trong cơ thể. Truy ngược về trước mấy chục mấy trăm ngàn năm, ai không phải là thú? Nhưng cơ hội này là quá nhỏ. Cơ bản là tỷ lệ một trên một ngàn. Mấu chốt là, máu cần thiết là máu của dị thú. Một con thú bình thường không thể đáp ứng được. Dị thú thường mạnh mẽ và không thể đánh bại. Cũng chỉ có Ẩn tộc có thể lấy được máu của dị thú. Từ xưa đến nay, nữ nhân đều yêu thích cường giả. Lâm Hiên vậy mà luyện hóa qua máu của dị thú, hơn nữa còn vô cùng may mắn thức tỉnh gien thú. Hà Hoan biết lần này xem như nhặt được bảo vật. Chỉ là, Hà Hoan không biết Lâm Hiên thức tỉnh đâu chỉ là máu thú. Thứ hắn thức tỉnh là tổ huyết chân chính! Ngay vào lúc Hà Hoan kinh ngạc, toàn thân Lâm Hiên đều bao trùm lân phiến màu đỏ. Mọc sừng và đuôi. Thoạt nhìn, giống như biến thành quái vật nửa người nửa thú. Nhưng trong mắt Hà Hoan, hắn thật hoàn mỹ! Hình người vốn là hình thái chiến đấu hoàn mỹ nhất. Nhưng bởi vì nhân loại biết sử dụng công cụ, dần dần mất đi tính công kích của dã thú. Mà sau khi võ giả thức tỉnh máu thú, chẳng những vẫn có được hình thái chiến đấu hoàn mỹ như trước, đồng thời cũng có dã tính công kích cường đại của dã thú. Bởi vậy, nếu như một võ giả có thể dẫn phát thức tỉnh máu thú. Sức chiến đấu của bọn họ sẽ tăng lên gấp bội! Hà Hoan thật không ngờ. Lần đầu tiên của mình lại kích thích như thế... Một võ giả có thể hóa thú, coi như là xứng với thân phận cung chủ Hà Hoan Cung của nàng! Điều đáng lo lắng duy nhất là Lâm Hiên sẽ bởi vậy mà mất đi công lực. Nhưng cũng đã đến mức này. Đừng nói Lâm Hiên không khống chế được, ngay cả Hà Hoan cũng có chút không khống chế được bản thân mình.
“Trong cơ thể tôi có thú huyết, tu vi của cô đã đạt tới cấp độ này, hẳn là biết, đây là phản ứng gì.” Lâm Hiên kịch liệt phập phồng, hung hăng nói.
“Đây là thú huyết thức tỉnh sao? Đây là lần đầu tiên tôi thấy nó!” Hà Hoan đưa tay vuốt ve vảy trên người Lâm Hiên, kinh ngạc nói.
“Đúng vậy!”
Nữ nhân bình thường nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ bị dọa sợ.
Nhưng là một cao thủ đỉnh cấp ở thế tục, Hà Hoan vẫn có đủ kiến thức.
Nàng biết, nếu võ giả luyện hóa máu thú, là có thể thức tỉnh gien máu thú đang ngủ say trong cơ thể.
Truy ngược về trước mấy chục mấy trăm ngàn năm, ai không phải là thú?
Nhưng cơ hội này là quá nhỏ. Cơ bản là tỷ lệ một trên một ngàn.
Mấu chốt là, máu cần thiết là máu của dị thú. Một con thú bình thường không thể đáp ứng được.
Dị thú thường mạnh mẽ và không thể đánh bại.
Cũng chỉ có Ẩn tộc có thể lấy được máu của dị thú.
Từ xưa đến nay, nữ nhân đều yêu thích cường giả.
Lâm Hiên vậy mà luyện hóa qua máu của dị thú, hơn nữa còn vô cùng may mắn thức tỉnh gien thú.
Hà Hoan biết lần này xem như nhặt được bảo vật.
Chỉ là, Hà Hoan không biết Lâm Hiên thức tỉnh đâu chỉ là máu thú.
Thứ hắn thức tỉnh là tổ huyết chân chính!
Ngay vào lúc Hà Hoan kinh ngạc, toàn thân Lâm Hiên đều bao trùm lân phiến màu đỏ.
Mọc sừng và đuôi.
Thoạt nhìn, giống như biến thành quái vật nửa người nửa thú.
Nhưng trong mắt Hà Hoan, hắn thật hoàn mỹ!
Hình người vốn là hình thái chiến đấu hoàn mỹ nhất.
Nhưng bởi vì nhân loại biết sử dụng công cụ, dần dần mất đi tính công kích của dã thú.
Mà sau khi võ giả thức tỉnh máu thú, chẳng những vẫn có được hình thái chiến đấu hoàn mỹ như trước, đồng thời cũng có dã tính công kích cường đại của dã thú.
Bởi vậy, nếu như một võ giả có thể dẫn phát thức tỉnh máu thú.
Sức chiến đấu của bọn họ sẽ tăng lên gấp bội!
Hà Hoan thật không ngờ.
Lần đầu tiên của mình lại kích thích như thế...
Một võ giả có thể hóa thú, coi như là xứng với thân phận cung chủ Hà Hoan Cung của nàng!
Điều đáng lo lắng duy nhất là Lâm Hiên sẽ bởi vậy mà mất đi công lực.
Nhưng cũng đã đến mức này.
Đừng nói Lâm Hiên không khống chế được, ngay cả Hà Hoan cũng có chút không khống chế được bản thân mình.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Trong cơ thể tôi có thú huyết, tu vi của cô đã đạt tới cấp độ này, hẳn là biết, đây là phản ứng gì.” Lâm Hiên kịch liệt phập phồng, hung hăng nói. “Đây là thú huyết thức tỉnh sao? Đây là lần đầu tiên tôi thấy nó!” Hà Hoan đưa tay vuốt ve vảy trên người Lâm Hiên, kinh ngạc nói. “Đúng vậy!”Nữ nhân bình thường nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ bị dọa sợ. Nhưng là một cao thủ đỉnh cấp ở thế tục, Hà Hoan vẫn có đủ kiến thức. Nàng biết, nếu võ giả luyện hóa máu thú, là có thể thức tỉnh gien máu thú đang ngủ say trong cơ thể. Truy ngược về trước mấy chục mấy trăm ngàn năm, ai không phải là thú? Nhưng cơ hội này là quá nhỏ. Cơ bản là tỷ lệ một trên một ngàn. Mấu chốt là, máu cần thiết là máu của dị thú. Một con thú bình thường không thể đáp ứng được. Dị thú thường mạnh mẽ và không thể đánh bại. Cũng chỉ có Ẩn tộc có thể lấy được máu của dị thú. Từ xưa đến nay, nữ nhân đều yêu thích cường giả. Lâm Hiên vậy mà luyện hóa qua máu của dị thú, hơn nữa còn vô cùng may mắn thức tỉnh gien thú. Hà Hoan biết lần này xem như nhặt được bảo vật. Chỉ là, Hà Hoan không biết Lâm Hiên thức tỉnh đâu chỉ là máu thú. Thứ hắn thức tỉnh là tổ huyết chân chính! Ngay vào lúc Hà Hoan kinh ngạc, toàn thân Lâm Hiên đều bao trùm lân phiến màu đỏ. Mọc sừng và đuôi. Thoạt nhìn, giống như biến thành quái vật nửa người nửa thú. Nhưng trong mắt Hà Hoan, hắn thật hoàn mỹ! Hình người vốn là hình thái chiến đấu hoàn mỹ nhất. Nhưng bởi vì nhân loại biết sử dụng công cụ, dần dần mất đi tính công kích của dã thú. Mà sau khi võ giả thức tỉnh máu thú, chẳng những vẫn có được hình thái chiến đấu hoàn mỹ như trước, đồng thời cũng có dã tính công kích cường đại của dã thú. Bởi vậy, nếu như một võ giả có thể dẫn phát thức tỉnh máu thú. Sức chiến đấu của bọn họ sẽ tăng lên gấp bội! Hà Hoan thật không ngờ. Lần đầu tiên của mình lại kích thích như thế... Một võ giả có thể hóa thú, coi như là xứng với thân phận cung chủ Hà Hoan Cung của nàng! Điều đáng lo lắng duy nhất là Lâm Hiên sẽ bởi vậy mà mất đi công lực. Nhưng cũng đã đến mức này. Đừng nói Lâm Hiên không khống chế được, ngay cả Hà Hoan cũng có chút không khống chế được bản thân mình.