"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 579
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Đây là Ẩn tộc, thứ gọi là mặt mũi gì đó căn bản cũng không quan trọng. Khi thật sự gặp phải cường địch họ vẫn sẽ đồng loạt xông lên. "Hoan Hoan, chăm sóc Tình tỷ!" Lâm Hiên dặn dò một tiếng, sau đó trực tiếp vọt về phía hơn trăm cường giả Lôi tộc.Vốn tưởng rằng trận chiến sẽ kéo dài. Tuy nhiên, trận chiến không kéo dài quá lâu. Chỉ chưa đầy một phút. Hơn trăm cường giả Lôi tộc đều bị Lâm Hiên đánh chết. Công kích của Lâm Hiên đơn giản thô bạo. Không có vũ kỹ, thoạt nhìn giống như là công phu quyền cước bình thường. Nhưng, một quyền vừa nhìn giống như không có lực lượng, lại mang theo khí thế lôi đình vạn quân. Một quyền, đập chết một gã Võ Tôn huyền cấp sơ kỳ. Mỗi người đều chỉ cần một đấm, không cần một đấm thứ hai. Tất cả chúng sinh đều bình đẳng. Một đấm một mạng. Lôi Viêm sắp bị dọa khóc. Trong trăm cường giả Lôi tộc này có hai gã Võ Tôn huyền cấp sơ kỳ đấy. Cứ như vậy bị Lâm Hiên trực tiếp đập chết. Mẹ nó, chẳng lẽ là Võ Tôn địa cấp? Tuy rằng, Lôi Viêm cũng là Võ Tôn địa cấp. Nhưng hắn luôn cảm giác tên kia sâu không thấy đáy. Hắn cảm thấy mình cũng không phải là đối thủ của Lâm Hiên. Không thể không nói, cảm giác của hắn rất chính xác. Lôi Viêm thừa dịp mọi người chiến đấu, lặng lẽ chạy trốn khỏi hiện trường. Hắn ta không muốn chết ở đây. Tuy rằng Lâm Hiên rất đáng sợ. Nhưng đây là tổng bộ của Lôi tộc! Chín phần mười cường giả Lôi tộc đều ở chỗ này. Hắn cũng không tin một mình Lâm Hiên có thể diệt toàn bộ Lôi tộc! Lâm Hiên dĩ nhiên biết Lôi Viêm chạy trốn. Nhưng hắn cũng không vội vàng đuổi theo. Hắn đã từng nói, bảo Lôi Viêm tự mình đưa Âu DươngBăng Tình tới, nếu không sẽ tiêu diệt Lôi tộc.
Đây là Ẩn tộc, thứ gọi là mặt mũi gì đó căn bản cũng không quan trọng.
Khi thật sự gặp phải cường địch họ vẫn sẽ đồng loạt xông lên.
"Hoan Hoan, chăm sóc Tình tỷ!"
Lâm Hiên dặn dò một tiếng, sau đó trực tiếp vọt về phía hơn trăm cường giả Lôi tộc.
Vốn tưởng rằng trận chiến sẽ kéo dài.
Tuy nhiên, trận chiến không kéo dài quá lâu.
Chỉ chưa đầy một phút.
Hơn trăm cường giả Lôi tộc đều bị Lâm Hiên đánh chết.
Công kích của Lâm Hiên đơn giản thô bạo.
Không có vũ kỹ, thoạt nhìn giống như là công phu quyền cước bình thường.
Nhưng, một quyền vừa nhìn giống như không có lực lượng, lại mang theo khí thế lôi đình vạn quân.
Một quyền, đập chết một gã Võ Tôn huyền cấp sơ kỳ.
Mỗi người đều chỉ cần một đấm, không cần một đấm thứ hai.
Tất cả chúng sinh đều bình đẳng.
Một đấm một mạng.
Lôi Viêm sắp bị dọa khóc.
Trong trăm cường giả Lôi tộc này có hai gã Võ Tôn huyền cấp sơ kỳ đấy.
Cứ như vậy bị Lâm Hiên trực tiếp đập chết.
Mẹ nó, chẳng lẽ là Võ Tôn địa cấp?
Tuy rằng, Lôi Viêm cũng là Võ Tôn địa cấp.
Nhưng hắn luôn cảm giác tên kia sâu không thấy đáy.
Hắn cảm thấy mình cũng không phải là đối thủ của Lâm Hiên.
Không thể không nói, cảm giác của hắn rất chính xác.
Lôi Viêm thừa dịp mọi người chiến đấu, lặng lẽ chạy trốn khỏi hiện trường.
Hắn ta không muốn chết ở đây.
Tuy rằng Lâm Hiên rất đáng sợ.
Nhưng đây là tổng bộ của Lôi tộc!
Chín phần mười cường giả Lôi tộc đều ở chỗ này. Hắn cũng không tin một mình Lâm Hiên có thể diệt toàn bộ Lôi tộc!
Lâm Hiên dĩ nhiên biết Lôi Viêm chạy trốn.
Nhưng hắn cũng không vội vàng đuổi theo.
Hắn đã từng nói, bảo Lôi Viêm tự mình đưa Âu Dương
Băng Tình tới, nếu không sẽ tiêu diệt Lôi tộc.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Đây là Ẩn tộc, thứ gọi là mặt mũi gì đó căn bản cũng không quan trọng. Khi thật sự gặp phải cường địch họ vẫn sẽ đồng loạt xông lên. "Hoan Hoan, chăm sóc Tình tỷ!" Lâm Hiên dặn dò một tiếng, sau đó trực tiếp vọt về phía hơn trăm cường giả Lôi tộc.Vốn tưởng rằng trận chiến sẽ kéo dài. Tuy nhiên, trận chiến không kéo dài quá lâu. Chỉ chưa đầy một phút. Hơn trăm cường giả Lôi tộc đều bị Lâm Hiên đánh chết. Công kích của Lâm Hiên đơn giản thô bạo. Không có vũ kỹ, thoạt nhìn giống như là công phu quyền cước bình thường. Nhưng, một quyền vừa nhìn giống như không có lực lượng, lại mang theo khí thế lôi đình vạn quân. Một quyền, đập chết một gã Võ Tôn huyền cấp sơ kỳ. Mỗi người đều chỉ cần một đấm, không cần một đấm thứ hai. Tất cả chúng sinh đều bình đẳng. Một đấm một mạng. Lôi Viêm sắp bị dọa khóc. Trong trăm cường giả Lôi tộc này có hai gã Võ Tôn huyền cấp sơ kỳ đấy. Cứ như vậy bị Lâm Hiên trực tiếp đập chết. Mẹ nó, chẳng lẽ là Võ Tôn địa cấp? Tuy rằng, Lôi Viêm cũng là Võ Tôn địa cấp. Nhưng hắn luôn cảm giác tên kia sâu không thấy đáy. Hắn cảm thấy mình cũng không phải là đối thủ của Lâm Hiên. Không thể không nói, cảm giác của hắn rất chính xác. Lôi Viêm thừa dịp mọi người chiến đấu, lặng lẽ chạy trốn khỏi hiện trường. Hắn ta không muốn chết ở đây. Tuy rằng Lâm Hiên rất đáng sợ. Nhưng đây là tổng bộ của Lôi tộc! Chín phần mười cường giả Lôi tộc đều ở chỗ này. Hắn cũng không tin một mình Lâm Hiên có thể diệt toàn bộ Lôi tộc! Lâm Hiên dĩ nhiên biết Lôi Viêm chạy trốn. Nhưng hắn cũng không vội vàng đuổi theo. Hắn đã từng nói, bảo Lôi Viêm tự mình đưa Âu DươngBăng Tình tới, nếu không sẽ tiêu diệt Lôi tộc.