"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 580
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Không phải là nói đùa. Cho dù hắn không có khả năng tiêu diệt toàn bộ Lôi tộc. Nhưng hắn cũng phải khiến cho Lôi tộc trả cái giá khổng lồ. Mà Âu Dương Băng Tình nhìn thấy một màn này, ánh mắt cũng trở nên ướt át. Nam nhân này từng nói, sẽ giết Lôi Viêm thay nàng. Không ngờ, hắn ta thực sự làm được. Những Ẩn tộc cao cao tại thượng này, bị Lâm Hiên tiện tay chém giết giống như con gà. Rất nhanh, toàn bộ hiện trường yên tĩnh. Không còn một tộc nhân Lôi tộc nào đứng thẳng. Chỉ có không khí tràn ngập mùi máu tươi. Báo hiệu tất cả những gì vừa xảy ra đều không phải là ảo giác. Âu Dương Băng Tình nhào vào trong ngực Lâm Hiên, mặt đưa tới gần mặt Lâm Hiên. Hà Hoan và Đinh Đang đứng một bên nhìn thấy một màn này, vẻ mặt cũng không có gì thay đổi. Khi thấy Lâm Hiên khiêu chiến cả Lôi tộc để cứu Âu Dương Băng Tình, các nàng đã biết. Quan hệ giữa Âu Dương Băng Tình và Lâm Hiên không có khả năng kết thúc. Mà hôm nay Âu Dương Băng Tình thực sự vô cùng xinh đẹp. Nếu như các nàng là Lâm Hiên, cũng có thể làm tất cả mọi thứ vì hồng nhan như thế. "Cám ơn ngươi Lâm Hiên!" Thật lâu sau, hai người tách ra, Âu Dương Băng Tình kích động nói, khuôn mặt đỏ bừng. "Chờ ta giết Lôi Viêm rồi cảm ơn ta Cũng không muộn!" Lâm Hiên cười xấu xa nói. Âu Dương Băng Tình lập tức hiểu "cảm ơn" mà Lâm Hiên nói là có ý gì. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên. Nhưng rất nhanh, nàng nghiêm mặt nói: "Quên đi Lâm Hiên, chúng ta đi thôi, ta đã không còn hận Lôi Viêm." Đúng vậy, Âu Dương Băng Tình đã không hận Lôi Viêm nữa. Bởi vì, nếu như không nhờ Lôi Viêm, có lẽ nàng sẽ không thể biết Lâm Hiên. Cho dù nàng quen biết Lâm Hiên, nàng cũng sẽ không hiến thân cho Lâm Hiên. Lúc ấy, nàng chỉ là bởi vì Lâm Hiên phá hủy đi nỗi ác mộng vẫn luôn quấy rầy nàng. Đầu óc nóng lên nên mới hiến mình cho Lâm Hiên. Sau đó nhiều lần trao đổi với Lâm Hiên, cũng là bởivì thân thể sung sướng mà thôi.
Không phải là nói đùa.
Cho dù hắn không có khả năng tiêu diệt toàn bộ Lôi tộc.
Nhưng hắn cũng phải khiến cho Lôi tộc trả cái giá khổng lồ.
Mà Âu Dương Băng Tình nhìn thấy một màn này, ánh mắt cũng trở nên ướt át.
Nam nhân này từng nói, sẽ giết Lôi Viêm thay nàng.
Không ngờ, hắn ta thực sự làm được.
Những Ẩn tộc cao cao tại thượng này, bị Lâm Hiên tiện tay chém giết giống như con gà.
Rất nhanh, toàn bộ hiện trường yên tĩnh.
Không còn một tộc nhân Lôi tộc nào đứng thẳng.
Chỉ có không khí tràn ngập mùi máu tươi. Báo hiệu tất cả những gì vừa xảy ra đều không phải là ảo giác.
Âu Dương Băng Tình nhào vào trong ngực Lâm Hiên, mặt đưa tới gần mặt Lâm Hiên.
Hà Hoan và Đinh Đang đứng một bên nhìn thấy một màn này, vẻ mặt cũng không có gì thay đổi.
Khi thấy Lâm Hiên khiêu chiến cả Lôi tộc để cứu Âu Dương Băng Tình, các nàng đã biết.
Quan hệ giữa Âu Dương Băng Tình và Lâm Hiên không có khả năng kết thúc.
Mà hôm nay Âu Dương Băng Tình thực sự vô cùng xinh đẹp.
Nếu như các nàng là Lâm Hiên, cũng có thể làm tất cả mọi thứ vì hồng nhan như thế.
"Cám ơn ngươi Lâm Hiên!"
Thật lâu sau, hai người tách ra, Âu Dương Băng Tình kích động nói, khuôn mặt đỏ bừng.
"Chờ ta giết Lôi Viêm rồi cảm ơn ta Cũng không muộn!" Lâm Hiên cười xấu xa nói.
Âu Dương Băng Tình lập tức hiểu "cảm ơn" mà Lâm Hiên nói là có ý gì.
Khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên.
Nhưng rất nhanh, nàng nghiêm mặt nói: "Quên đi Lâm Hiên, chúng ta đi thôi, ta đã không còn hận Lôi Viêm."
Đúng vậy, Âu Dương Băng Tình đã không hận Lôi Viêm nữa.
Bởi vì, nếu như không nhờ Lôi Viêm, có lẽ nàng sẽ không thể biết Lâm Hiên.
Cho dù nàng quen biết Lâm Hiên, nàng cũng sẽ không hiến thân cho Lâm Hiên.
Lúc ấy, nàng chỉ là bởi vì Lâm Hiên phá hủy đi nỗi ác mộng vẫn luôn quấy rầy nàng.
Đầu óc nóng lên nên mới hiến mình cho Lâm Hiên.
Sau đó nhiều lần trao đổi với Lâm Hiên, cũng là bởi
vì thân thể sung sướng mà thôi.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Không phải là nói đùa. Cho dù hắn không có khả năng tiêu diệt toàn bộ Lôi tộc. Nhưng hắn cũng phải khiến cho Lôi tộc trả cái giá khổng lồ. Mà Âu Dương Băng Tình nhìn thấy một màn này, ánh mắt cũng trở nên ướt át. Nam nhân này từng nói, sẽ giết Lôi Viêm thay nàng. Không ngờ, hắn ta thực sự làm được. Những Ẩn tộc cao cao tại thượng này, bị Lâm Hiên tiện tay chém giết giống như con gà. Rất nhanh, toàn bộ hiện trường yên tĩnh. Không còn một tộc nhân Lôi tộc nào đứng thẳng. Chỉ có không khí tràn ngập mùi máu tươi. Báo hiệu tất cả những gì vừa xảy ra đều không phải là ảo giác. Âu Dương Băng Tình nhào vào trong ngực Lâm Hiên, mặt đưa tới gần mặt Lâm Hiên. Hà Hoan và Đinh Đang đứng một bên nhìn thấy một màn này, vẻ mặt cũng không có gì thay đổi. Khi thấy Lâm Hiên khiêu chiến cả Lôi tộc để cứu Âu Dương Băng Tình, các nàng đã biết. Quan hệ giữa Âu Dương Băng Tình và Lâm Hiên không có khả năng kết thúc. Mà hôm nay Âu Dương Băng Tình thực sự vô cùng xinh đẹp. Nếu như các nàng là Lâm Hiên, cũng có thể làm tất cả mọi thứ vì hồng nhan như thế. "Cám ơn ngươi Lâm Hiên!" Thật lâu sau, hai người tách ra, Âu Dương Băng Tình kích động nói, khuôn mặt đỏ bừng. "Chờ ta giết Lôi Viêm rồi cảm ơn ta Cũng không muộn!" Lâm Hiên cười xấu xa nói. Âu Dương Băng Tình lập tức hiểu "cảm ơn" mà Lâm Hiên nói là có ý gì. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên. Nhưng rất nhanh, nàng nghiêm mặt nói: "Quên đi Lâm Hiên, chúng ta đi thôi, ta đã không còn hận Lôi Viêm." Đúng vậy, Âu Dương Băng Tình đã không hận Lôi Viêm nữa. Bởi vì, nếu như không nhờ Lôi Viêm, có lẽ nàng sẽ không thể biết Lâm Hiên. Cho dù nàng quen biết Lâm Hiên, nàng cũng sẽ không hiến thân cho Lâm Hiên. Lúc ấy, nàng chỉ là bởi vì Lâm Hiên phá hủy đi nỗi ác mộng vẫn luôn quấy rầy nàng. Đầu óc nóng lên nên mới hiến mình cho Lâm Hiên. Sau đó nhiều lần trao đổi với Lâm Hiên, cũng là bởivì thân thể sung sướng mà thôi.