"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 582

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phải phục tùng mệnh lệnh của Ẩn tộc vô điều kiện.  Mà Ẩn tộc muốn đánh các nàng thì đánh, muốn giết các nàng thì giết.  Muốn dùng để phát tiết, thì dùng để phát tiết.  Tất nhiên cô ấy biết đối phương sẽ làm gì.  Nhưng cô không dám phản kháng.  Bởi vì cô tận mắt nhìn thấy, một người chị em phản kháng rồi trực tiếp bị đánh thành thịt nát.  Mặc dù, bộ dạng của nam tử Lôi tộc này vô cùng xấu xí.  Xấu đến mức trông giống như người ngoài hành tinh.  Nếu như đặt ở thế tục, bộ dạng này cũng chẳng thể cưới được một bà thím ở quê.  Nhưng hiện tại, hắn lại có thể tùy ý chà đạp thiên kim đại tiểu thư này.  Thân thể đại tiểu thư run rẩy, mặc dù trong lòng có trăm ngàn cảm xúc không cam lòng.  Nàng vẫn chậm rãi đi tới trước bàn, hơi cong nửa người trên, nằm ở trên bàn.  Nhìn thấy một màn này, tên Lôi tộc kia rất hài lòng.  Vừa cởi thắt lưng quần, vừa hưng phấn đi về phía đại tiểu thư.  Nước mắt không ngừng chảy xuống gò má đại tiểu thư.  Cô đang làm gì vậy? Sớm biết là sống một cuộc sống như vậy. Cô cần gì phải gia nhập Ẩn tộc?  Chẳng những vứt bỏ dòng họ, còn bị nam nhân xấu xí như vậy chà đạp...  Đáng tiếc, trên thế giới này không có thuốc hối hận.  Trừ khi cô ấy chết, nếu không cô sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi đây.  Dù sao, cô chỉ là một người hầu, không phải võ giả thiên tài có tu vi cường đại có thể thay đổi vận mệnh...  Tuy nhiên, cô đợi hồi lâu, cũng không cảm giác được đối phương chạm vào mình.  Đại tiểu thư nghi hoặc mở mắt quay đầu lại.  Sau đó, nàng nhìn thấy tên Lôi tộc kia đã mất đi nửa người trên!  Giống như là bị quái thú nào đó xé rách.  Một nam ba nữ xuất hiện trong tầm mắt của nàng.  Nam nhân vận động cổ, nhếch miệng cười nói: "Sơn trang Lôi Thần sắp không còn tồn tại, mau rời đi đi!"   Nói xong, hắn mang theo ba nữ nhân rời đi.  Trong lúc đó, lại có không ít thành viên Lôi tộc xuất hiện.  Nhưng, đều bị bốn người trực tiếp đánh chết.  Bốn người này, giết Lôi tộc

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phải phục tùng mệnh lệnh của Ẩn tộc vô điều kiện.  

Mà Ẩn tộc muốn đánh các nàng thì đánh, muốn giết các nàng thì giết.  

Muốn dùng để phát tiết, thì dùng để phát tiết.  

Tất nhiên cô ấy biết đối phương sẽ làm gì.  

Nhưng cô không dám phản kháng.  

Bởi vì cô tận mắt nhìn thấy, một người chị em phản kháng rồi trực tiếp bị đánh thành thịt nát.  

Mặc dù, bộ dạng của nam tử Lôi tộc này vô cùng xấu xí.  

Xấu đến mức trông giống như người ngoài hành tinh.  

Nếu như đặt ở thế tục, bộ dạng này cũng chẳng thể cưới được một bà thím ở quê.  

Nhưng hiện tại, hắn lại có thể tùy ý chà đạp thiên kim đại tiểu thư này.  

Thân thể đại tiểu thư run rẩy, mặc dù trong lòng có trăm ngàn cảm xúc không cam lòng.  

Nàng vẫn chậm rãi đi tới trước bàn, hơi cong nửa người trên, nằm ở trên bàn.  

Nhìn thấy một màn này, tên Lôi tộc kia rất hài lòng.  

Vừa cởi thắt lưng quần, vừa hưng phấn đi về phía đại tiểu thư.  

Nước mắt không ngừng chảy xuống gò má đại tiểu thư.  

Cô đang làm gì vậy? Sớm biết là sống một cuộc sống như vậy. Cô cần gì phải gia nhập Ẩn tộc?  

Chẳng những vứt bỏ dòng họ, còn bị nam nhân xấu xí như vậy chà đạp...  

Đáng tiếc, trên thế giới này không có thuốc hối hận.  

Trừ khi cô ấy chết, nếu không cô sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi đây.  

Dù sao, cô chỉ là một người hầu, không phải võ giả thiên tài có tu vi cường đại có thể thay đổi vận mệnh...  

Tuy nhiên, cô đợi hồi lâu, cũng không cảm giác được đối phương chạm vào mình.  

Đại tiểu thư nghi hoặc mở mắt quay đầu lại.  

Sau đó, nàng nhìn thấy tên Lôi tộc kia đã mất đi nửa người trên!  

Giống như là bị quái thú nào đó xé rách.  

Một nam ba nữ xuất hiện trong tầm mắt của nàng.  

Nam nhân vận động cổ, nhếch miệng cười nói: "Sơn trang Lôi Thần sắp không còn tồn tại, mau rời đi đi!"   

Nói xong, hắn mang theo ba nữ nhân rời đi.  

Trong lúc đó, lại có không ít thành viên Lôi tộc xuất hiện.  

Nhưng, đều bị bốn người trực tiếp đánh chết.  

Bốn người này, giết Lôi tộc

Image removed.

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phải phục tùng mệnh lệnh của Ẩn tộc vô điều kiện.  Mà Ẩn tộc muốn đánh các nàng thì đánh, muốn giết các nàng thì giết.  Muốn dùng để phát tiết, thì dùng để phát tiết.  Tất nhiên cô ấy biết đối phương sẽ làm gì.  Nhưng cô không dám phản kháng.  Bởi vì cô tận mắt nhìn thấy, một người chị em phản kháng rồi trực tiếp bị đánh thành thịt nát.  Mặc dù, bộ dạng của nam tử Lôi tộc này vô cùng xấu xí.  Xấu đến mức trông giống như người ngoài hành tinh.  Nếu như đặt ở thế tục, bộ dạng này cũng chẳng thể cưới được một bà thím ở quê.  Nhưng hiện tại, hắn lại có thể tùy ý chà đạp thiên kim đại tiểu thư này.  Thân thể đại tiểu thư run rẩy, mặc dù trong lòng có trăm ngàn cảm xúc không cam lòng.  Nàng vẫn chậm rãi đi tới trước bàn, hơi cong nửa người trên, nằm ở trên bàn.  Nhìn thấy một màn này, tên Lôi tộc kia rất hài lòng.  Vừa cởi thắt lưng quần, vừa hưng phấn đi về phía đại tiểu thư.  Nước mắt không ngừng chảy xuống gò má đại tiểu thư.  Cô đang làm gì vậy? Sớm biết là sống một cuộc sống như vậy. Cô cần gì phải gia nhập Ẩn tộc?  Chẳng những vứt bỏ dòng họ, còn bị nam nhân xấu xí như vậy chà đạp...  Đáng tiếc, trên thế giới này không có thuốc hối hận.  Trừ khi cô ấy chết, nếu không cô sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi đây.  Dù sao, cô chỉ là một người hầu, không phải võ giả thiên tài có tu vi cường đại có thể thay đổi vận mệnh...  Tuy nhiên, cô đợi hồi lâu, cũng không cảm giác được đối phương chạm vào mình.  Đại tiểu thư nghi hoặc mở mắt quay đầu lại.  Sau đó, nàng nhìn thấy tên Lôi tộc kia đã mất đi nửa người trên!  Giống như là bị quái thú nào đó xé rách.  Một nam ba nữ xuất hiện trong tầm mắt của nàng.  Nam nhân vận động cổ, nhếch miệng cười nói: "Sơn trang Lôi Thần sắp không còn tồn tại, mau rời đi đi!"   Nói xong, hắn mang theo ba nữ nhân rời đi.  Trong lúc đó, lại có không ít thành viên Lôi tộc xuất hiện.  Nhưng, đều bị bốn người trực tiếp đánh chết.  Bốn người này, giết Lôi tộc

Chương 582