"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 583

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… "Thì ra, người của Ẩn tộc cũng không phải vô địch!" Nước mắt lại lần nữa chảy ra từ trong mắt vị đại tiểu thư này.  Tình huống của vị đại tiểu thư này cũng không phải là trường hợp hiếm có.  Trong Ẩn tộc này, nhân khẩu Ẩn tộc kỳ thật chỉ có chưa tới một vạn, những người còn lại đều là người hầu.  Hầu hết trong số họ là người hầu.  Hơn nữa các mỗi người đều trẻ tuổi xinh đẹp, dáng người thướt tha.  Hiển nhiên, khi Ẩn tộc lựa chọn người hầu.  Đã sàng lọc kỹ càng nhan sắc và vóc người.  Nhan sắc vóc người không đạt tiêu chuẩn, coi như muốn làm người hầu cũng không có phần của ngươi.  Nhưng chỉ có những người hầu nữ tiến vào Ẩn tộc mới biết được.  Thật may mắn làm sao khi không được chọn.  Giờ khắc này, trong Ẩn tộc vẫn đang phát sinh các loại chuyện Ẩn tộc ngược đãi người hầu nữ.  Đối với họ, những người hầu này chỉ là công cụ để giải trí.  Nếu không có biến cố gì, tình huống này vẫn sẽ tiếp tục.  Dù sao, hàng năm đều có người hầu mới được đưa vào cuồn cuộn không ngừng.  Cho dù toàn bộ chết sạch cũng không sao.  Nhưng mà hôm nay, có một nam nhân xuất hiện.  "Người nào dám đến Lôi tộc ta giương oai!"  Một gã tộc nhân Lôi tộc đang ‘cày cuốc’ trên người người hầu nữ nhìn thấy đám người Lâm Hiên đột nhiên xuất hiện bèn lớn tiếng quát lên.  Nhưng thứ chờ đợi hắn là nắm đấm to lớn của Lâm Hiên.  Một quyền đấm xuống.  Tên Lôi tộc kia bị đánh bay xa mấy chục thước.  Chết đến không thể chết hơn.  Về phần Hà Hoan và Đinh Đang.  Các nàng không phải là đối thủ của cường giả Lôi tộc.  Nhưng trong Lôi tộc cũng có rất nhiều người không mạnh.  Hai nàng cũng không phải hạng người nương tay.  Dù sao, ai cũng hô đánh hô giết Hà Hoan cung.  Ai cũng cảm thấy họ là ôn thần, sâu bệnh, mọi người thậm chí đã phát động một số chiến dịch bao vây trừng phạt họ.  Những nam nhân đạo mạo đó mang cờ hiệu chính nghĩa.  Luôn miệng mắng nữ nhân Hà Hoan cung là tiện nhân, nhưng sau khibắt được nữ tử Hà Hoan cung chúng lại làm những chuyện khiếm nhã vô cùng. 

"Thì ra, người của Ẩn tộc cũng không phải vô địch!" Nước mắt lại lần nữa chảy ra từ trong mắt vị đại tiểu thư này.  

Tình huống của vị đại tiểu thư này cũng không phải là trường hợp hiếm có.  

Trong Ẩn tộc này, nhân khẩu Ẩn tộc kỳ thật chỉ có chưa tới một vạn, những người còn lại đều là người hầu.  

Hầu hết trong số họ là người hầu.  

Hơn nữa các mỗi người đều trẻ tuổi xinh đẹp, dáng người thướt tha.  

Hiển nhiên, khi Ẩn tộc lựa chọn người hầu.  

Đã sàng lọc kỹ càng nhan sắc và vóc người.  

Nhan sắc vóc người không đạt tiêu chuẩn, coi như muốn làm người hầu cũng không có phần của ngươi.  

Nhưng chỉ có những người hầu nữ tiến vào Ẩn tộc mới biết được.  

Thật may mắn làm sao khi không được chọn.  

Giờ khắc này, trong Ẩn tộc vẫn đang phát sinh các loại chuyện Ẩn tộc ngược đãi người hầu nữ.  

Đối với họ, những người hầu này chỉ là công cụ để giải trí.  

Nếu không có biến cố gì, tình huống này vẫn sẽ tiếp tục.  

Dù sao, hàng năm đều có người hầu mới được đưa vào cuồn cuộn không ngừng.  

Cho dù toàn bộ chết sạch cũng không sao.  

Nhưng mà hôm nay, có một nam nhân xuất hiện.  

"Người nào dám đến Lôi tộc ta giương oai!"  

Một gã tộc nhân Lôi tộc đang ‘cày cuốc’ trên người người hầu nữ nhìn thấy đám người Lâm Hiên đột nhiên xuất hiện bèn lớn tiếng quát lên.  

Nhưng thứ chờ đợi hắn là nắm đấm to lớn của Lâm Hiên.  

Một quyền đấm xuống.  

Tên Lôi tộc kia bị đánh bay xa mấy chục thước.  

Chết đến không thể chết hơn.  

Về phần Hà Hoan và Đinh Đang.  

Các nàng không phải là đối thủ của cường giả Lôi tộc.  

Nhưng trong Lôi tộc cũng có rất nhiều người không mạnh.  

Hai nàng cũng không phải hạng người nương tay.  

Dù sao, ai cũng hô đánh hô giết Hà Hoan cung.  

Ai cũng cảm thấy họ là ôn thần, sâu bệnh, mọi người thậm chí đã phát động một số chiến dịch bao vây trừng phạt họ.  

Những nam nhân đạo mạo đó mang cờ hiệu chính nghĩa.  

Luôn miệng mắng nữ nhân Hà Hoan cung là tiện nhân, nhưng sau khi

bắt được nữ tử Hà Hoan cung chúng lại làm những chuyện khiếm nhã vô cùng. 

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… "Thì ra, người của Ẩn tộc cũng không phải vô địch!" Nước mắt lại lần nữa chảy ra từ trong mắt vị đại tiểu thư này.  Tình huống của vị đại tiểu thư này cũng không phải là trường hợp hiếm có.  Trong Ẩn tộc này, nhân khẩu Ẩn tộc kỳ thật chỉ có chưa tới một vạn, những người còn lại đều là người hầu.  Hầu hết trong số họ là người hầu.  Hơn nữa các mỗi người đều trẻ tuổi xinh đẹp, dáng người thướt tha.  Hiển nhiên, khi Ẩn tộc lựa chọn người hầu.  Đã sàng lọc kỹ càng nhan sắc và vóc người.  Nhan sắc vóc người không đạt tiêu chuẩn, coi như muốn làm người hầu cũng không có phần của ngươi.  Nhưng chỉ có những người hầu nữ tiến vào Ẩn tộc mới biết được.  Thật may mắn làm sao khi không được chọn.  Giờ khắc này, trong Ẩn tộc vẫn đang phát sinh các loại chuyện Ẩn tộc ngược đãi người hầu nữ.  Đối với họ, những người hầu này chỉ là công cụ để giải trí.  Nếu không có biến cố gì, tình huống này vẫn sẽ tiếp tục.  Dù sao, hàng năm đều có người hầu mới được đưa vào cuồn cuộn không ngừng.  Cho dù toàn bộ chết sạch cũng không sao.  Nhưng mà hôm nay, có một nam nhân xuất hiện.  "Người nào dám đến Lôi tộc ta giương oai!"  Một gã tộc nhân Lôi tộc đang ‘cày cuốc’ trên người người hầu nữ nhìn thấy đám người Lâm Hiên đột nhiên xuất hiện bèn lớn tiếng quát lên.  Nhưng thứ chờ đợi hắn là nắm đấm to lớn của Lâm Hiên.  Một quyền đấm xuống.  Tên Lôi tộc kia bị đánh bay xa mấy chục thước.  Chết đến không thể chết hơn.  Về phần Hà Hoan và Đinh Đang.  Các nàng không phải là đối thủ của cường giả Lôi tộc.  Nhưng trong Lôi tộc cũng có rất nhiều người không mạnh.  Hai nàng cũng không phải hạng người nương tay.  Dù sao, ai cũng hô đánh hô giết Hà Hoan cung.  Ai cũng cảm thấy họ là ôn thần, sâu bệnh, mọi người thậm chí đã phát động một số chiến dịch bao vây trừng phạt họ.  Những nam nhân đạo mạo đó mang cờ hiệu chính nghĩa.  Luôn miệng mắng nữ nhân Hà Hoan cung là tiện nhân, nhưng sau khibắt được nữ tử Hà Hoan cung chúng lại làm những chuyện khiếm nhã vô cùng. 

Chương 583