"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 649
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Trở về là được rồi, trở về là được rồi!” Lâu Kim kích động nói. Hiển nhiên, Lâu Kim Phượng cùng Lâu Kim, đều biết Lâu Kim Hồng muốn làm gì. Vốn tưởng rằng, Hôm nay Lâm Hiên sẽ không trở về. Nhưng lúc này mới qua không đến một giờ thời gian, Lâm Hiên liền trở lại. Chút thời gian này, cũng chỉ đủ ăn cơm mà thôi. “Có lẽ, là chúng ta nghĩ sai rồi!” Lâu Kim Phượng còn tưởng rằng, Lâu Kim Hồng gọi Lâm Hiên đi qua, thật sự là bàn bạc chi tiết việc đánh chết dị thú, cũng không có ý tứ khác. “Lâm thiếu, tôc trưởng đã nói gì với cậu?” Lâu Kim hỏi. "Ông ấy nói rằng, ông ấy có ba mươi tám cô con gái và mười tám người phụ nữ." Lâm Hiên trả lời. "A?" Lâu Kim cùng Lâu Kim Phượng đều sửng sốt. "Sau đó thì sao?" "Sau đó nói ta coi trọng ai, có thể tùy ý mang đi." “Tên Lâu Kim Hồng này!” Lâu Kim nghe vậy biến sắc. Không nghĩ tới, Lâu Kim Hồng này vì muốn mượn sức Lâm Hiên, liền không tiếc đem cả con gái cùng nữ nhân của mình đều đưa lên. "Vậy Lâm thiếu, không ai lọt vào mắt cậu sao? Con gái và nữ nhân của Lâu Kim Hồng đều rất đẹp..." "Gì chứ, họ so với Mãn Nguyệt, còn kém xa!" Lâm Hiên nói. “Vậy cũng đúng, con gái của ta, là đẹp nhất Lâu tộc!” Lâu Kim tự tin nói."Cha, mẹ, hai người đang nói cái gì vậy?" Lúc này, Lâu Mãn Nguyệt cùng Hà Hoan và các nàng đều đi tới. “Không có gì, không có gì!” Lâu Kim vội vàng nói. "Đúng rồi, cha, chúng con vừa mới nhìn thấy, hình như rất nhiều trưởng lão đều bị tôc trưởng gọi đi họp, cha không đi sao?" Lâu Mãn Nguyệt nghi hoặc nói. "Cuộc họp? Tại sao cha không biết?” Lâu Kim nghe vậy sắc mặt liền trầm xuống. Vẻ mặt chợt cô đơn. Loại chuyện này cũng không phải lần đầu tiên xảy ra. Mặc dù ông cảm thấy rất khó chịu, nhưng cũng chẳng thay đổi được gì. … Giữa một ngọn núi lớn. Mấy ngàn cường giả Lâu tộc, tất cả đều tập trung ở đây. “Được rồi, súc sinh kia đúng là đã bị thương, các ngươi canh chừng tất cả đường thoát, tuyệt đối không thể để cho nó chạy trốn!” Lâu Thiên Dụ từ xa nhìn thấy con dị thú mà hắn luôn mơ ước kia. Con dị thú này là Sư Tổ Thú. Trông giống như một con Sư Tử. Nhưng, khí phách hơn Sư Tử rất nhiều. Móng vuốt sắc nhọn, răng nanh dày đặc, bộ lông sáng bóng giống như là bôi mỡ. Nó là tổ tiên của Sư Tử. Trên người nó tản ra năng lượng khủng bố. Đã sắp đạt Chuẩn Thánh khí tức. Trách không được, Lâu Thiên Dụ tu vi đạt tới Cửu Tinh Bán Thánh, cũng không phải là đối thủ của nó. Bởi vì cường độ thân thể Dị thú vô cùng khủng bố, cho nên Võ giả nhân loại cùng cấp bậc, không phải là đối thủ của chúng. Muốn bắt được một con dị thú tương đương CửuTinh Bán Thánh của nhân loại, ít nhất phải Chuẩn Thánh sơ kỳ mới có khả năng.
“Trở về là được rồi, trở về là được rồi!” Lâu Kim kích động nói.
Hiển nhiên, Lâu Kim Phượng cùng Lâu Kim, đều biết Lâu Kim Hồng muốn làm gì.
Vốn tưởng rằng, Hôm nay Lâm Hiên sẽ không trở về.
Nhưng lúc này mới qua không đến một giờ thời gian, Lâm Hiên liền trở lại.
Chút thời gian này, cũng chỉ đủ ăn cơm mà thôi.
“Có lẽ, là chúng ta nghĩ sai rồi!” Lâu Kim Phượng còn tưởng rằng, Lâu Kim Hồng gọi Lâm Hiên đi qua, thật sự là bàn bạc chi tiết việc đánh chết dị thú, cũng không có ý tứ khác.
“Lâm thiếu, tôc trưởng đã nói gì với cậu?” Lâu Kim hỏi.
"Ông ấy nói rằng, ông ấy có ba mươi tám cô con gái và mười tám người phụ nữ." Lâm Hiên trả lời.
"A?" Lâu Kim cùng Lâu Kim Phượng đều sửng sốt.
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó nói ta coi trọng ai, có thể tùy ý mang đi."
“Tên Lâu Kim Hồng này!” Lâu Kim nghe vậy biến sắc.
Không nghĩ tới, Lâu Kim Hồng này vì muốn mượn sức Lâm Hiên, liền không tiếc đem cả con gái cùng nữ nhân của mình đều đưa lên.
"Vậy Lâm thiếu, không ai lọt vào mắt cậu sao? Con gái và nữ nhân của Lâu Kim Hồng đều rất đẹp..."
"Gì chứ, họ so với Mãn Nguyệt, còn kém xa!" Lâm Hiên nói.
“Vậy cũng đúng, con gái của ta, là đẹp nhất Lâu tộc!” Lâu Kim tự tin nói.
"Cha, mẹ, hai người đang nói cái gì vậy?" Lúc này, Lâu Mãn Nguyệt cùng Hà Hoan và các nàng đều đi tới.
“Không có gì, không có gì!” Lâu Kim vội vàng nói.
"Đúng rồi, cha, chúng con vừa mới nhìn thấy, hình như rất nhiều trưởng lão đều bị tôc trưởng gọi đi họp, cha không đi sao?" Lâu Mãn Nguyệt nghi hoặc nói.
"Cuộc họp? Tại sao cha không biết?” Lâu Kim nghe vậy sắc mặt liền trầm xuống.
Vẻ mặt chợt cô đơn.
Loại chuyện này cũng không phải lần đầu tiên xảy ra.
Mặc dù ông cảm thấy rất khó chịu, nhưng cũng chẳng thay đổi được gì.
…
Giữa một ngọn núi lớn.
Mấy ngàn cường giả Lâu tộc, tất cả đều tập trung ở đây.
“Được rồi, súc sinh kia đúng là đã bị thương, các ngươi canh chừng tất cả đường thoát, tuyệt đối không thể để cho nó chạy trốn!” Lâu Thiên Dụ từ xa nhìn thấy con dị thú mà hắn luôn mơ ước kia.
Con dị thú này là Sư Tổ Thú.
Trông giống như một con Sư Tử. Nhưng, khí phách hơn Sư Tử rất nhiều.
Móng vuốt sắc nhọn, răng nanh dày đặc, bộ lông sáng bóng giống như là bôi mỡ.
Nó là tổ tiên của Sư Tử.
Trên người nó tản ra năng lượng khủng bố.
Đã sắp đạt Chuẩn Thánh khí tức.
Trách không được, Lâu Thiên Dụ tu vi đạt tới Cửu Tinh Bán Thánh, cũng không phải là đối thủ của nó.
Bởi vì cường độ thân thể Dị thú vô cùng khủng bố, cho nên Võ giả nhân loại cùng cấp bậc, không phải là đối thủ của chúng.
Muốn bắt được một con dị thú tương đương Cửu
Tinh Bán Thánh của nhân loại, ít nhất phải Chuẩn Thánh sơ kỳ mới có khả năng.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Trở về là được rồi, trở về là được rồi!” Lâu Kim kích động nói. Hiển nhiên, Lâu Kim Phượng cùng Lâu Kim, đều biết Lâu Kim Hồng muốn làm gì. Vốn tưởng rằng, Hôm nay Lâm Hiên sẽ không trở về. Nhưng lúc này mới qua không đến một giờ thời gian, Lâm Hiên liền trở lại. Chút thời gian này, cũng chỉ đủ ăn cơm mà thôi. “Có lẽ, là chúng ta nghĩ sai rồi!” Lâu Kim Phượng còn tưởng rằng, Lâu Kim Hồng gọi Lâm Hiên đi qua, thật sự là bàn bạc chi tiết việc đánh chết dị thú, cũng không có ý tứ khác. “Lâm thiếu, tôc trưởng đã nói gì với cậu?” Lâu Kim hỏi. "Ông ấy nói rằng, ông ấy có ba mươi tám cô con gái và mười tám người phụ nữ." Lâm Hiên trả lời. "A?" Lâu Kim cùng Lâu Kim Phượng đều sửng sốt. "Sau đó thì sao?" "Sau đó nói ta coi trọng ai, có thể tùy ý mang đi." “Tên Lâu Kim Hồng này!” Lâu Kim nghe vậy biến sắc. Không nghĩ tới, Lâu Kim Hồng này vì muốn mượn sức Lâm Hiên, liền không tiếc đem cả con gái cùng nữ nhân của mình đều đưa lên. "Vậy Lâm thiếu, không ai lọt vào mắt cậu sao? Con gái và nữ nhân của Lâu Kim Hồng đều rất đẹp..." "Gì chứ, họ so với Mãn Nguyệt, còn kém xa!" Lâm Hiên nói. “Vậy cũng đúng, con gái của ta, là đẹp nhất Lâu tộc!” Lâu Kim tự tin nói."Cha, mẹ, hai người đang nói cái gì vậy?" Lúc này, Lâu Mãn Nguyệt cùng Hà Hoan và các nàng đều đi tới. “Không có gì, không có gì!” Lâu Kim vội vàng nói. "Đúng rồi, cha, chúng con vừa mới nhìn thấy, hình như rất nhiều trưởng lão đều bị tôc trưởng gọi đi họp, cha không đi sao?" Lâu Mãn Nguyệt nghi hoặc nói. "Cuộc họp? Tại sao cha không biết?” Lâu Kim nghe vậy sắc mặt liền trầm xuống. Vẻ mặt chợt cô đơn. Loại chuyện này cũng không phải lần đầu tiên xảy ra. Mặc dù ông cảm thấy rất khó chịu, nhưng cũng chẳng thay đổi được gì. … Giữa một ngọn núi lớn. Mấy ngàn cường giả Lâu tộc, tất cả đều tập trung ở đây. “Được rồi, súc sinh kia đúng là đã bị thương, các ngươi canh chừng tất cả đường thoát, tuyệt đối không thể để cho nó chạy trốn!” Lâu Thiên Dụ từ xa nhìn thấy con dị thú mà hắn luôn mơ ước kia. Con dị thú này là Sư Tổ Thú. Trông giống như một con Sư Tử. Nhưng, khí phách hơn Sư Tử rất nhiều. Móng vuốt sắc nhọn, răng nanh dày đặc, bộ lông sáng bóng giống như là bôi mỡ. Nó là tổ tiên của Sư Tử. Trên người nó tản ra năng lượng khủng bố. Đã sắp đạt Chuẩn Thánh khí tức. Trách không được, Lâu Thiên Dụ tu vi đạt tới Cửu Tinh Bán Thánh, cũng không phải là đối thủ của nó. Bởi vì cường độ thân thể Dị thú vô cùng khủng bố, cho nên Võ giả nhân loại cùng cấp bậc, không phải là đối thủ của chúng. Muốn bắt được một con dị thú tương đương CửuTinh Bán Thánh của nhân loại, ít nhất phải Chuẩn Thánh sơ kỳ mới có khả năng.