"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 650
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Phải biết rằng, đây chỉ là một con dị thú chưa hoàn toàn trưởng thành. Nếu như trưởng thành, chỉ sợ, Chuẩn Thánh bình thường, đều không làm gì được nó. Nhưng bây giờ, nó đã khác. Con dị thú này đã bị thứ gì đó làm trọng thương. Lâu Thiên Dụ cảm thấy, với thực lực của hắn, muốn bắt được nó, hẳn là không thành vấn đề. Chỉ cần bắt được con dị thú này, về sau, thực lực Lâu tộc sẽ tăng cường rất nhiều. Cho nên hôm nay, không tiếc bất cứ giá nào, đều phải bắt được con súc sinh này! “Động thủ!” Lâu Thiên Dụ mang theo mấy vị trưởng lão, đồng thời hướng về dị thú công kích. Các tộc nhân khác phụ trách chặn đường lui của dị thú. “Grrừm!” Dị thú phát ra tiếng gầm giận dữ rung trời. Cùng đám người Lâu Thiên Dụ lao vào chiến đấu. Không thể không nói, súc sinh này thật sự ngoan cường, trên bụng bị thủng một lỗ lớn, ruột cũng sắp rớt ra, nhưng vẫn hung hãn dị thường. Nhìn máu dị thú không ngừng chảy ra, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng đau lòng. Mỗi một giọt máu của dị thú này đều là bảo bối. “Các ngươi, mau thu thập máu của dị thú chảy ra!” Lâu Thiên Dụ lúc này hạ lệnh nói. Một giọt máu dị thú cũng không thể lãng phí. Grừ! Gào!!! Những tiếng gầm lớn vang lên không ngừng. Lâu Thiên Dụ dù sao cũng là cấp Cửu Tinh Bán Thánh, sức chiến đấu phi thường khủng bố. Hơn nữa mấy vị trưởng lão, một khi phát hiện ra dị thú, sẽ đánh cho nó kêu gào thảm thiết. Nhưng con dị thú này có tính phòng vệ rất mạnh. Bị vài người mạnh khoẻ của Lâu gia thay phiên nhau công kích hơn một ngàn lần. Vẫn không hề hấn gì. “Gào!” Dị thú đánh gục một trưởng lão yếu hơn của Lâu gia. Há cái miệng đẫm máu ra, muốn cắn đứt đầu của đối phương. “Súc sinh ngươi dám!” Lão tổ của Lâu gia giận dữ hét lên, toàn thân phát lực, một phát đánh vào người dị thú. Dị thú trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. “Ngươi có sao không?” Lâu Thiên Dụ hỏi. “Không sao…” Tên trưởng lão kia sợ tới mức mặt trắng bệch. Với sự sắc bén của hàm răng con dị thú đó. Nếu nó thực sự cắn xuống, đầu của anh ta sẽ không còn nữa. “Mọi người cẩn thận, cẩn thận con súc sinh này sống dậy phản kích!” Lâu Thiên Dụ cảnh báo. Xem ra, cho dù là con súc sinh này đangbị thương nặng như vậy, muốn đánh chết nó cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Phải biết rằng, đây chỉ là một con dị thú chưa hoàn toàn trưởng thành.
Nếu như trưởng thành, chỉ sợ, Chuẩn Thánh bình thường, đều không làm gì được nó.
Nhưng bây giờ, nó đã khác.
Con dị thú này đã bị thứ gì đó làm trọng thương.
Lâu Thiên Dụ cảm thấy, với thực lực của hắn, muốn bắt được nó, hẳn là không thành vấn đề.
Chỉ cần bắt được con dị thú này, về sau, thực lực Lâu tộc sẽ tăng cường rất nhiều.
Cho nên hôm nay, không tiếc bất cứ giá nào, đều phải bắt được con súc sinh này!
“Động thủ!”
Lâu Thiên Dụ mang theo mấy vị trưởng lão, đồng thời hướng về dị thú công kích.
Các tộc nhân khác phụ trách chặn đường lui của dị thú.
“Grrừm!”
Dị thú phát ra tiếng gầm giận dữ rung trời.
Cùng đám người Lâu Thiên Dụ lao vào chiến đấu.
Không thể không nói, súc sinh này thật sự ngoan cường, trên bụng bị thủng một lỗ lớn, ruột cũng sắp rớt ra, nhưng vẫn hung hãn dị thường.
Nhìn máu dị thú không ngừng chảy ra, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng đau lòng.
Mỗi một giọt máu của dị thú này đều là bảo bối.
“Các ngươi, mau thu thập máu của dị thú chảy ra!” Lâu Thiên Dụ lúc này hạ lệnh nói.
Một giọt máu dị thú cũng không thể lãng phí.
Grừ!
Gào!!!
Những tiếng gầm lớn vang lên không ngừng.
Lâu Thiên Dụ dù sao cũng là cấp Cửu Tinh Bán Thánh, sức chiến đấu phi thường khủng bố.
Hơn nữa mấy vị trưởng lão, một khi phát hiện ra dị thú, sẽ đánh cho nó kêu gào thảm thiết.
Nhưng con dị thú này có tính phòng vệ rất mạnh.
Bị vài người mạnh khoẻ của Lâu gia thay phiên nhau công kích hơn một ngàn lần.
Vẫn không hề hấn gì.
“Gào!”
Dị thú đánh gục một trưởng lão yếu hơn của Lâu gia.
Há cái miệng đẫm máu ra, muốn cắn đứt đầu của đối phương.
“Súc sinh ngươi dám!” Lão tổ của Lâu gia giận dữ hét lên, toàn thân phát lực, một phát đánh vào người dị thú.
Dị thú trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
“Ngươi có sao không?” Lâu Thiên Dụ hỏi.
“Không sao…” Tên trưởng lão kia sợ tới mức mặt trắng bệch.
Với sự sắc bén của hàm răng con dị thú đó.
Nếu nó thực sự cắn xuống, đầu của anh ta sẽ không còn nữa.
“Mọi người cẩn thận, cẩn thận con súc sinh này sống dậy phản kích!” Lâu Thiên Dụ cảnh báo.
Xem ra, cho dù là con súc sinh này đang
bị thương nặng như vậy, muốn đánh chết nó cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Phải biết rằng, đây chỉ là một con dị thú chưa hoàn toàn trưởng thành. Nếu như trưởng thành, chỉ sợ, Chuẩn Thánh bình thường, đều không làm gì được nó. Nhưng bây giờ, nó đã khác. Con dị thú này đã bị thứ gì đó làm trọng thương. Lâu Thiên Dụ cảm thấy, với thực lực của hắn, muốn bắt được nó, hẳn là không thành vấn đề. Chỉ cần bắt được con dị thú này, về sau, thực lực Lâu tộc sẽ tăng cường rất nhiều. Cho nên hôm nay, không tiếc bất cứ giá nào, đều phải bắt được con súc sinh này! “Động thủ!” Lâu Thiên Dụ mang theo mấy vị trưởng lão, đồng thời hướng về dị thú công kích. Các tộc nhân khác phụ trách chặn đường lui của dị thú. “Grrừm!” Dị thú phát ra tiếng gầm giận dữ rung trời. Cùng đám người Lâu Thiên Dụ lao vào chiến đấu. Không thể không nói, súc sinh này thật sự ngoan cường, trên bụng bị thủng một lỗ lớn, ruột cũng sắp rớt ra, nhưng vẫn hung hãn dị thường. Nhìn máu dị thú không ngừng chảy ra, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng đau lòng. Mỗi một giọt máu của dị thú này đều là bảo bối. “Các ngươi, mau thu thập máu của dị thú chảy ra!” Lâu Thiên Dụ lúc này hạ lệnh nói. Một giọt máu dị thú cũng không thể lãng phí. Grừ! Gào!!! Những tiếng gầm lớn vang lên không ngừng. Lâu Thiên Dụ dù sao cũng là cấp Cửu Tinh Bán Thánh, sức chiến đấu phi thường khủng bố. Hơn nữa mấy vị trưởng lão, một khi phát hiện ra dị thú, sẽ đánh cho nó kêu gào thảm thiết. Nhưng con dị thú này có tính phòng vệ rất mạnh. Bị vài người mạnh khoẻ của Lâu gia thay phiên nhau công kích hơn một ngàn lần. Vẫn không hề hấn gì. “Gào!” Dị thú đánh gục một trưởng lão yếu hơn của Lâu gia. Há cái miệng đẫm máu ra, muốn cắn đứt đầu của đối phương. “Súc sinh ngươi dám!” Lão tổ của Lâu gia giận dữ hét lên, toàn thân phát lực, một phát đánh vào người dị thú. Dị thú trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. “Ngươi có sao không?” Lâu Thiên Dụ hỏi. “Không sao…” Tên trưởng lão kia sợ tới mức mặt trắng bệch. Với sự sắc bén của hàm răng con dị thú đó. Nếu nó thực sự cắn xuống, đầu của anh ta sẽ không còn nữa. “Mọi người cẩn thận, cẩn thận con súc sinh này sống dậy phản kích!” Lâu Thiên Dụ cảnh báo. Xem ra, cho dù là con súc sinh này đangbị thương nặng như vậy, muốn đánh chết nó cũng không phải là chuyện dễ dàng.